Kanae đứng dậy, đặt tay lên vai tôi và
nói: ‘Em đã chăm chỉ cầu nguyện và Chúa đã đặt sự thanh thản vào trái
tim em để em có thể chia tay bạn trai. Em muốn ở bên người mà em muốn
gắn bó trọn đời’.
Kết quả mỹ mãn
Sáu tuần trôi qua mà không có tin tức gì
của Kanae. Tôi phải trở lại Dallas để diễn thuyết, và tôi thực sự bị
dày vò vì tôi không biết mình có nên gọi điện cho Kanae hay không. Tammy
đã mời tôi ở lại nhà chị ấy, nhưng tôi không muốn đặt Kanae vào tình
thế khó xử. Tôi quyết định ở nhà một người bạn khác trong thành phố,
nhưng tôi đã quên không gọi điện trước cho người bạn đó để kiểm tra xem
anh ấy có ở nhà hay không. Khi gọi điện cho người bạn đó từ sân bay
Dallas, tôi mới biết anh ấy hiện không có mặt trong thành phố.
Người chăm sóc của tôi và tôi đều đã đi
đây đi đó quá nhiều nên chẳng ai trong chúng tôi muốn ở qua đêm trong
khách sạn. Tôi rơi vào tâm trạng mệt mỏi và buồn bã. Trí óc, thể xác,
tâm hồn tôi đều mệt mỏi, và cả sức mạnh ý chí cũng vậy. Ý nghĩ được gặp
Kanae và được nói chuyện với cô ấy một lát – cho dù bạn trai của cô vẫn
hiện diện trong ý thức của tôi – đã chiến thắng ý nghĩ ở qua đêm tại
khách sạn.
Tôi gọi Tammy để hỏi xem liệu chúng tôi
có thể nghỉ ở nhà chị đêm đó không. Mark và bọn trẻ ở nhà, sẵn sàng đón
chúng tôi, vậy nên chúng tôi đến nhà họ. Và tất nhiên Kanae ở đó.
Trong khi xe ôtô đi từ sân bay tới nhà của Tammy, tôi đã có một cuộc chuyện trò với Chúa.
Người biết con đang mệt mỏi, và con sẽ
đến nhà Tammy thay vì đến một khách sạn. Con biết ai đang ở đó và… Tôi
mỉm cười trước sự khôi hài của Chúa. Tôi ngờ rằng Chúa cũng đang mỉm
cười.
Đáng lẽ tôi nên e sợ và cẩn trọng hơn
mới phải, nhưng khi ấy tôi mệt và mất phương hướng vì đi đây đi đó quá
nhiều đến nỗi tôi nở một nụ cười ngớ ngẩn trên khuôn mặt.
“Sẽ vui đáo để đây”, tôi nói với người
chăm sóc của mình khi chúng tôi lái xe vào lối đi nhỏ dẫn tới ngôi nhà
của Tammy. Mark và bọn trẻ chạy ào ra đón chúng tôi, xăng xái xách túi
cho chúng tôi, vậy nên chúng tôi đi thẳng vào bếp. Kanae đang ở đó và
chúng tôi lại nhìn nhau đăm đăm.
“Thật ngạc nhiên!”, tôi nói, cảm thấy hơi lúng túng.
Cô mỉm cười rồi bật cười thành tiếng.
Nếu tôi có chân hẳn thì chắc lúc ấy tôi đã khuỵu xuống. Tôi cảm thấy
mình đang bước từ thế giới của phim đen trắng một chiều vào một hành
tinh của kỹ thuật phim màu ba chiều. Trong mười phút, cảm xúc của hai
chúng tôi dâng trào mạnh mẽ hơn trước gấp mười lần trước đó. Mọi mối
hoài nghi còn vương lại đều bị xua tan ngay khi Kanae đứng dậy, đặt tay
lên vai tôi và nói: “Em đã chăm chỉ cầu nguyện và Chúa đã đặt sự thanh
thản vào trái tim em để em có thể chia tay bạn trai. Em muốn ở bên người
mà em muốn gắn bó trọn đời”.
Không có tay để chạm vào người thân, Nick Vujicic vẫn có thể chạm đến mọi người bằng trái tim của anh.
Tuyệt quá!
Mọi nỗi thất vọng, mọi nỗi nhọc nhằn vất
vả, mọi thất bại, sợ hãi, mọi nỗi buồn trong cuộc đời tôi trở nên không
đáng kể và bị lãng quên trong cái giây phút chiến thắng tuyệt vời mà
Chúa ban cho đó. Trí óc tôi dường như không thể bao quát hết cái sự thực
rằng người phụ nữ trẻ đặc biệt này đã nói rằng cô muốn dành phần còn
lại của cuộc đời làm vợ của tôi.
Vợ của tôi!
Kanae đã nói với tôi rằng cô bị tôi hút
hồn ngay từ lần đầu tiên chúng tôi gặp nhau, nhưng hơn thế, cô cảm thấy
một sự kết nối mạnh mẽ về cảm xúc giữa tôi và cô khiến cô choáng ngợp.
Là một người chín chắn hơn tuổi của mình, cô muốn hành động vì niềm tin
chứ không phải dựa trên cảm xúc, vậy nên sau lần gặp gỡ đầu tiên ấy, cô
chủ động kiềm chế cảm xúc và cầu nguyện để xin sự dẫn dắt của Chúa.
“Em đã cầu xin Chúa cho em biết những
cảm xúc đó là gì, liệu có phải chúng chỉ là sự rung động nhất thời hay
không, hay đó thực sự là hiệu tín của Chúa dành cho một mối quan hệ lâu
dài”, cô nói. “Em đã không muốn dựa vào những cảm xúc của mình. Em không
muốn dấn bước chỉ vì lý do đó, vậy nên em không ngừng cầu nguyện”. Nói
một cách khác, Kanae đã biến niềm tin thành hành động.
Lời cầu nguyện của tôi dành cho bạn là
một ngày nào đó khi bạn sẵn sàng đón nhận, Chúa sẽ đặt sự mãn nguyện vào
trái tim bạn, bằng cách mang đến cho bạn một người thực sự yêu bạn,
hoặc bằng cách cho phép bạn cảm thấy một cách đầy đủ rằng bạn thực sự
hạnh phúc bên một người nào đó.
Hãy chuẩn cho ngày đó bằng cách giữ niềm
tin trong tim và cố gắng phấn đấu để trở thành người tốt nhất có thể.
Hãy yêu thương mọi người càng nhiều càng tốt. Hãy mở rộng cánh cửa của
trái tim, và Chúa sẽ lo phần còn lại, bạn ạ.
Sống có mục đích và đam mê
Khi tôi còn nhỏ, cha mẹ tôi đã cố gắng
nhìn về phía trước và mường tượng ra tương lai của tôi sẽ như thế nào.
Cha tôi là một nhân viên kế toán và ông đã gợi ý rằng tôi nên theo nghề
của ông: “Con giỏi toán, và con có thể thuê người khác để giúp con trong
công việc”. Gặm những con số là thú vui đối với tôi. Việc làm tính bằng
ngón tay và ngón chân không phải là một sự lựa chọn dành cho tôi, nhưng
nhờ có kỹ thuật hiện đại và nhờ mẩu bàn chân bé xíu của mình, tôi có
thể sử dụng máy tính và máy tính điện tử một cách dễ dàng. Vậy nên ở
trường đại học tôi thực hiện theo kế hoạch của cha mẹ, học ngành hoạch
định tài chính và kế toán. Ý nghĩ giúp mọi người đưa ra những quyết định
hợp lý liên quan đến tiền bạc, góp phần vạch ra những kế hoạch tài
chính chiến lược giúp họ giàu có đã hấp dẫn tôi. Tôi cũng thích hoạt
động trên thị trường chứng khoán, nơi tôi đã có những trải nghiệm cả vui
lẫn buồn.
Làm một người hoạch định tài chính dường
như là một cách tốt để vừa phục vụ người khác vừa có thể nuôi sống được
bản thân, và (tôi hy vọng) nuôi sống được cả gia đình. Tuy nhiên, tôi
chưa bao giờ cảm thấy hoàn toàn tâm huyết với kế hoạch đó. Tôi luôn có
cảm giác rằng Chúa đang gọi tôi đi theo một con đường khác. Tôi bắt đầu
thực hiện các buổi nói chuyện chia sẻ kinh nghiệm vượt lên nghịch cảnh
của mình với các bạn cùng lớp ở trường trung học. Các bạn học của tôi
quan tâm và đáp lại những lời tôi nói. Tôi đã chạm được đến trái tim họ.
Dần dần tôi chia sẻ niềm tin của mình với mọi người nhiều hơn. Việc
truyền giáo và khích lệ người khác trở thành niềm đam mê lớn nhất của
tôi.
Đó là một món quà tuyệt vời. Nhiều người
đã phải rất vất vả để tìm ý nghĩa và hướng đi trong cuộc đời. Họ nghi
ngờ giá trị của bản thân bởi họ không biết chắc chắn mình có thể cống
hiến hoặc tạo dấu ấn trong cuộc đời bằng cách nào. Có lẽ bạn không xác
định được tài năng, khả năng, mối quan tâm của bạn nằm ở đâu. Thử cái
này, thử cái khác trước khi xác định được tiếng gọi của cuộc đời bạn
cũng là điều thường xảy ra. Thay đổi hướng đi vài lần cũng không phải là
điều lạ.
Tôi khuyến khích bạn xác định rõ điều gì
khiến bạn hạnh phúc, khiến bạn muốn dồn tất cả tài năng, năng lượng của
bạn vào. Hãy theo đuổi con đường mà bạn đã xác định được, không phải để
đạt được danh vọng và sự giàu có cho bản thân bạn, mà là để cống hiến.
Hãy kiên nhẫn nếu như thực tế đòi hỏi phải có thời gian để tìm ra con
đường của bạn. Bạn nên biết rằng việc xác định được thời điểm thích hợp
để khởi đầu là rất quan trọng, và rằng nếu bạn có niềm đam mê thực sự
trong trái tim, niềm đam mê ấy sẽ không lụi tàn. Bạn cũng nên hiểu rằng
ngay cả những đam mê cũng có thể đi cùng với sự rủi ro. Và nếu một niềm
đam mê nào đó trong bạn cạn kiệt, thì đó có thể là vì Chúa có kế hoạch
lớn lao hơn, tốt đẹp hơn dành cho bạn.
Tìm niềm đam mê của bạn
Bạn sẽ biết mình đã tìm được niềm đam mê
khi tài năng, hiểu biết, năng lượng, sự tập trung và sự tận tụy của bạn
đều hội tụ vào một việc gì đó theo một cách khiến bạn phấn khởi, hào
hứng giống như một đứa trẻ say sưa chơi một trò chơi mà nó thích. Công
việc và thú vui của bạn hòa làm một. Bạn cảm thấy như thể các cơ hội
dành cho bạn là vô biên. Việc bạn làm trở thành một phần con người bạn,
và những lợi ích do công việc bạn làm mang đến cho người khác khiến bạn
thỏa mãn hơn những phần thưởng dành cho bản thân bạn.
Niềm đam mê của bạn dẫn bạn đến với mục
đích sống. Cả hai yếu tố đó được kích hoạt khi bạn đặt niềm tin vào khả
năng của mình và chia sẻ nó với thế giới. Bạn tồn tại trên đời này vì
mục đích của cuộc đời bạn, cũng như tôi sống trên đời này vì mục đích
của tôi. Từng phần của con người bạn – từ tâm hồn, thể xác, sức mạnh
tinh thần, những tài năng độc đáo và trải nghiệm sống – đều tồn tại để
thỏa mãn mục đích sống.
Bạn biến niềm tin của mình thành hành
động bằng cách sống với niềm đam mê, xác định rõ mục đích của mình và
xây dựng cuộc sống, phát triển và sử dụng tài năng của mình một cách đầy
đủ, trọn vẹn nhất. Việc gì thúc đẩy bạn? Việc gì khiến bạn phấn khởi
mỗi ngày? Việc gì bạn làm một cách tự nguyện, chỉ mong sống với nó mà
thôi? Việc gì khiến bạn làm mãi không chán? Có việc gì đó mà bạn sẵn
sàng từ bỏ mọi việc khác để làm? Việc gì khiến bạn cảm thấy thực sự bị
thôi thúc để thực hiện và hoàn thành cho bằng được?
Nếu những câu hỏi mà tôi đã nêu ra ở
đoạn trên vẫn không giúp bạn xác định được một niềm đam mê trong đời,
thì hãy thử hỏi những người thân của bạn để họ đưa ra những đánh giá và
gợi ý. Họ thấy bạn có tài năng, sở trường gì? Họ nghĩ bạn có thể tạo dấu
ấn trong lĩnh vực nào? Họ thấy bạn nhiệt tình, hăng hái nhất trong việc
gì?

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét