Thứ Hai, 24 tháng 6, 2013
WARRENT BUFFET VÀ NHỮNG LỜI KHUYÊN
Warrent Buffet - cái tên luôn nằm trong top đầu danh sách những người giàu có nhất hành tinh - nói rằng: “Đừng dùng thẻ tín dụng, tất cả những gì bạn cần làm là tập trung đầu tư cho chính bản thân mình”.
Nhà tỷ phú nổi tiếng của thế giới đã làm giàu như thế nào và cuộc sống thường nhật của ông ra sao? Hãy xem lối sống giản dị của một trong những người giàu nhất thế giới:
1. Ông bắt đầu mua cổ phiếu năm 11 tuổi và đến giờ ông vẫn cảm thấy hối tiếc vì đã không mua sớm hơn.
2. Ông đã mua một trang trại nhỏ vào năm 14 tuổi bằng số tiền dành dụm được từ việc giao báo.
3. Ông vẫn sống trong một căn nhà nhỏ với 3 phòng ngủ ở ngoại vi thành phố Omaha. Ông mua căn nhà này cách đây 50 năm, sau khi ông vừa kết hôn. Ông cảm thấy mình sống thật đầy đủ và tiện nghi trong căn nhà ấy, và nhà ông không hề có tường rào để bảo vệ.
4. Ông luôn tự lái xe và không hề thuê tài xế hay bất kỳ một người nào để bảo vệ ông.
5. Ông không bao giờ sử dụng phi cơ riêng mặc dù ông sở hữu một công ty sản xuất phi cơ lớn nhất thế giới.
6. Tập đoàn Berkshire Hathaway của ông đang điều hành đến 63 công ty con. Hàng năm, ông chỉ viết một lá thư để liên lạc với các giám đốc điều hành của 63 công ty này để hoạch định mục tiêu hoạt động trong năm.
Ông không bao giờ triệu tập họp mặt hay gọi điện cho họ theo định kỳ như các tập đoàn khác. Ông chỉ đạo các tổng giám đốc điều hành làm việc theo hai quy tắc mà thôi. Quy tắc 1: Đừng bao giờ làm mất tiền của cổ đông. Và quy tắc 2: Luôn ghi nhớ quy tắc 1.
7. Ông không thích tham gia các cuộc hội hè, đình đám với tầng lớp thượng lưu của xã hội. Sau những giờ làm việc căng thẳng, ông lại trở về nhà, tự làm cho mình một túi bắp rang bơ và thong dong xem truyền hình.
8. Bill Gates, nhân vật giàu có nhất thế giới, đã gặp ông cách đây năm năm. Bill nghĩ giữa hai người chẳng có điểm tương đồng nào, vì thế Bill chỉ dự định gặp ông trong khoảng nửa giờ đồng hồ. Thế nhưng, trên thực tế, cuộc gặp mặt này kéo dài đến 10 giờ đồng hồ. Và từ đó, Bill Gates thật sự khâm phục Warren Buffet.
9. Warren Buffet không dùng điện thoại cầm tay, cũng chẳng có cái máy tính nào trên bàn làm việc của ông cả. Ông đã nhắn nhủ với thế hệ trẻ như sau: “Đừng dùng thẻ tín dụng, tất cả những gì bạn cần làm là tập trung đầu tư cho chính bản thân mình và hãy nhớ rằng:
- Tiền bạc, của cải không tạo ra con người; chính con người mới tạo ra những thứ ấy.
- Hãy sống thật đơn giản và giản dị như chính con người của bạn.
- Đừng bao giờ làm theo lời người khác. Đó chỉ là ý kiến tham khảo cho bạn mà thôi. Hãy làm những gì bạn cho là đúng và đem lại cảm giác thoải mái cho bạn.
- Đừng phung phí tiền bạc cho những thứ không cần thiết, hãy sử dụng thật hiệu quả đồng tiền của bạn cho những người thật sự cần giúp đỡ.
Cuối cùng, cuộc sống là của riêng bạn, vậy thì tại sao lại để người khác định đoạt nó?”
Thứ Sáu, 21 tháng 6, 2013
Lựa chọn Công ty "đúng" và "phù hợp"
Khi
bạn có Ước mơ và đã khát khao đạt được điều gì đó trong cuộc đời, và
đặc biệt bạn muốn đạt được Ước mơ đó trong kinh doanh theo mạng, việc
chọn cho bạn một công ty phù hợp là rất quan trọng. Hiện nay trên thế
giới có khoảng hơn 30.000 Công ty lớn mạnh đang hoạt động trong ngành
kinh doanh theo mạng, và tại Việt Nam có khoảng hơn 30 Công ty hợp pháp
đang hoạt động. Mỗi Công ty đều có những ưu điểm riêng và đều chiếm lĩnh
một thị phần nhất định. Vậy lựa chọn công ty kinh doanh theo mạng nào
là phù hợp nhất. Trong những cuốn sách đỉnh cao của nhà Kinh doanh theo
mạng vĩ đại John Kalench có chỉ ra những tiêu chuẩn để lựa chọn Công ty
Kinh doanh theo mạng phù hợp với bạn với những tiêu chí sau:
1. Công ty
4. Thời điểm
- Thời điểm đó là những yếu tố quan trọng nhất sẽ quyết định việc bạn có thành công lớn hay là không. Bạn không nên tham gia vào một công ty quá trẻ (sẽ trở thành vật thí nghiệm) nhưng cũng đừng vào một công ty quá già để trở thành chiến binh đi duy tri thị trường cho người khác.
- Bất kỳ một công ty nào khi phát triển ở một thị trường, một vùng miền, một quốc gia mới nào cũng đều trải qua 4 giai đoạn bất biến như sau:
5. Đội ngũ
- Trong bài viết 4 câu hỏi quyết đinh ... tôi có chia sẻ rất chi tiết về điều này. "Ai" và "Những ai" là người bạn sẽ đi theo, họ có có phải là người có "Tầm" và có "Tâm" để bạn có thể tin tưởng, đồng hành cùng họ trong sự nghiệp kinh doanh này không?
1. Công ty
- Hợp pháp
- Không quá già cũng không quá trẻ (các công ty đang hoạt động từ 10 đến 20 năm trên thị trường)
- Có tiềm lực tài chính vững mạnh
Tiềm
lực tài chính là điều cực kỳ quan trọng, ngày nay có rất nhiều công ty
Kinh doanh theo mạng thường kinh doanh độc quyền các sản phẩm Thực phẩm
chức năng, mặc dù là độc quyền nhưng tính cạnh tranh giữa các mặt hàng
này trên thị trường rất cao. Người tiêu dùng không những muốn mua những
sản phẩm tốt nhất mà giá cũng phải cạnh tranh nhất. Nhiều công ty có
tiềm lực tài chính không mạnh thường phải tăng giá sản phẩm liên tục...
điều này ảnh hưởng không nhỏ đến việc thành công của bạn.
- Bạn lãnh đạo phải là những người có tầm nhìn xa trông rộng
Mỗi
Công ty kinh doanh theo mạng đều tạo ra một sân chơi riêng của mình, cụ
thể đó là sản phẩm và sơ đồ trả thưởng. Nếu sơ đồ kinh doanh mà không
thu hút được nhiều người tham gia, khả năng thành công của bạn sẽ càng
thấp. Thông thường các công ty chỉ yêu cầu các nhà phân phối của mình
bán một lượng hàng khoảng từ 100$ đến tối đa là 300$ nếu Công ty nào có
quy định phải bạn nhiều hơn sẽ tạo ra áp lực làm việc rất lớn cho các
nhà phân phối.
- Chính sách hoa hồng của công ty phải có khả năng cho thu nhập lớn
2. Sản phẩm
- Phải cực tốt
- Độc đáo
- Độc quyền
- Dễ sử dụng
- Giá cả phải phù hợp với nhu cầu thị trường
- Có thương hiệu mạnh
- Có nhu cầu lớn và thường xuyên
- Có tính tự bán
- Giá bán sản phẩm phải được thị trường chấp nhận, bằng hoặc cao hơn giá mua sỉ tại công ty
....
3. Sơ đồ trả thưởng
- Dễ hiểu, dễ làm, dễ sao chép
- Đầu vào phải vừa phải khoảng 100$ đến dưới 300$
- Doanh số cá nhân hàng tháng không được quá cao, khoảng từ 100$ đến 200$ là phù hợp nhất
- Không áp lực doanh số cá nhân khi lên danh hiệu
-
Lên danh hiệu không phụ thuộc vào số lượng người trực tiếp bảo trợ,
không phụ thuộc vào danh hiệu của những người trong mạng lưới
- Không đồng cấp, tách nhánh, không ly khai
- Được hưởng hoa hồng mạng lưới mà không bị giới hạn tầng:
Điều này rất quan trọng, Bạn lựa chọn Kinh doanh theo mạng là lựa chọn tăng trưởng theo cấp số nhân
Ví
dụ: 5 - 25 - 125 - 625 - 3125 - 15625.... tuy nhiên điều lý tưởng như
trên không bao giờ sảy ra khi bạn phát triển đến tầng 5 hoặc 6 mà là
những tầng rất sâu... nếu xuống những tầng sâu đó mà bạn không được
hưởng hoặc được hưởng một ít thì mãi mãi bạn sẽ không bao giờ có được
thu nhập hậu kỳ.
- Phải có sự Hợp lực và gắn kết cả hệ thống từ đầu đến cuối4. Thời điểm
- Thời điểm đó là những yếu tố quan trọng nhất sẽ quyết định việc bạn có thành công lớn hay là không. Bạn không nên tham gia vào một công ty quá trẻ (sẽ trở thành vật thí nghiệm) nhưng cũng đừng vào một công ty quá già để trở thành chiến binh đi duy tri thị trường cho người khác.
- Bất kỳ một công ty nào khi phát triển ở một thị trường, một vùng miền, một quốc gia mới nào cũng đều trải qua 4 giai đoạn bất biến như sau:
+ Giai đoạn 1: 5 năm đầu tiên
Giai đoạn này công ty tập trung vào việc đưa sản phẩm
ra thị trường để lấy tiếng nói của người tiêu dùng. Có thể nói đây là
giai đoạn sống còn của doanh nhiệp, hoặc là thành công, hoặc là thất bại
(Bạn biết về quy luật phá sản của các công ty rồi đúng không?)
Chia sẻ: Bạn
không nên tham gia vào công ty trong giai đọan này, bởi rất có thể bạn
sẽ trở thành vật thí nghiệm cho ai đó. Chúng ta đang làm kinh doanh chứ
không phải làm doanh nghiệp đánh quả 50:50 hay được ăn cả ngã về không
bởi vì thời gian là thứ quý giá nhất mà tạo hóa đã ban cho chúng ta.
+ Giai đoạn 2: 5 năm tiếp theo
Giai đọan này khi người tiêu dùng đã sử dụng và yêu thích sản phẩm,
đây là giai đọan công ty tập trung vào nguồn nhân lực. Họ sẽ đưa ra các
chính sách tốt nhất để thu hut nhiều người, nhiều thủ lĩnh đến với công
ty, đồng thời công ty sẽ đưa ra những chính sách tốt nhất để hỗ trợ
những người mới, những thủ lĩnh phát triển mạnh mẽ trong giai đọan này.
Chia sẻ: Đây
là giai đoạn tuyệt vời để bạn bước vào doanh nghiệp, đây là cơ hội để
những người bình thường nỗ lực cố gắng để trở lên phi thường
+ Giai đoạn 3: 5 năm tiếp theo
Đây là giai
đọan đang trên đà tăng trưởng, công ty tiếp tục đầu tư vào cơ sở vật
chất, hệ thống văn phòng, các điểm giao dịch để đáp ứng như cầu ngày
càng tăng của khách hàng
Chia sẻ: Đây vẫn là giai đoạn tốt để bạn tham gia và có được thành công, còn những người bước vào giai đoạn 2 đã trở thành thủ lĩnh.
4. Giai đoạn 4: Những năm tiếp theo
Đây là giai
đoạn duy trì và ổn định thị trường, giai đoạn này không có sự phát triển
nhảy vọt mặc dù công ty vẫn duy trì được một doanh số rất tốt trên thị
trường
Chia sẻ: Giai
đoạn này khi bước vào công ty bạn sẽ không gặp phải bất cứ rủi do nào,
sản phẩm đã được người tiêu dùng sử dụng nhiều, không có nhiều lời phản
đối. Trong cuôc việc bạn nhận được rất nhiều sự giúp đỡ của rất nhiều
thủ lĩnh, các buổi đào tạo đầy hưng phấn và chất lượng, các sự kiện thì
chuyên nghiệp và hoành tráng...
Nói chung giai
đoạn này cái gì bạn cũng có nhưng TIỀN thì bạn lại không có. bởi đây là
giai đoạn công ty tập trung các chính sách cho những thủ lĩnh lớn vừa để
duy trì thị phần vừa không để họ đi sang những công ty khác.
5. Đội ngũ
- Trong bài viết 4 câu hỏi quyết đinh ... tôi có chia sẻ rất chi tiết về điều này. "Ai" và "Những ai" là người bạn sẽ đi theo, họ có có phải là người có "Tầm" và có "Tâm" để bạn có thể tin tưởng, đồng hành cùng họ trong sự nghiệp kinh doanh này không?
6. Kinh doanh hệ thống chân chính
Có rất nhiều triết lý kiếm tiền trong kinh doanh theo mạng, nhưng bạn muốn thành công lớn và bền vững bạn cần tham gia vào các công ty hợp pháp, hãy tránh xa các công ty hình tháp ảo và công ty hình tháp áo lừa đảo...
"Thành công không phải vấn đề của khả năng mà là vấn đề của sự lựa chọn"
Chúc bạn lựa chọn "đúng" và "phù hợp" để thành công.
Thứ Tư, 19 tháng 6, 2013
HÃY LÀ CHÍNH MÌNH
Ốc sên con ngày nọ hỏi mẹ của nó : "Mẹ ơi ! Tại sao chúng ta từ khi sinh ra phải đeo cái bình vừa nặng vừa cứng trên lưng như thế? Thật mệt chết đi được !".
"Vì cơ thể chúng ta không có xương để chống đỡ, chỉ có thể bò, mà bò cũng không nhanh" - Mẹ nói.
"Chị sâu róm không có xương cũng bò chẳng nhanh, tại sao chị ấy không cần đeo cái bình vừa nặng vừa cứng đó?".
"Vì chị sâu róm sẽ biến thành bướm, bầu trời sẽ bảo vệ chị ấy".
"Nhưng em giun đất cũng không có xương và cũng bò chẳng nhanh, cũng không biến hóa được tại sao em ấy không đeo cái bình vừa nặng vừa cứng đó?".
"Vì em giun đất sẽ chui xuống đất, lòng đất sẽ bảo vệ em ấy".
Ốc sên con bật khóc, nói : "Chúng ta thật đáng thương, bầu trời không bảo vệ chúng ta, lòng đất cũng không che chở chúng ta".
"Vì vậy mà chúng ta có cái bình ! - Ốc sên mẹ an ủi con - Chúng ta không dựa vào trời, cũng chẳng dựa vào đất, chúng ta phải dựa vào chính bản thân chúng ta".
Thứ Ba, 18 tháng 6, 2013
Những bức ảnh có thể khiến bạn rơi nước mắt
(Dân trí) - Mỗi bức hình dưới đây đều kể một câu chuyện. Những câu chuyện đời thường, giản dị nhưng có sức lay động tận tâm can người xem. Và bạn có thể rơi nước mắt.
Những
người già tại Nhật Bản đã tình nguyện tham gia xử lý sự cố tại nhà máy
điện hạt nhân Fukushima để những thanh niên trẻ không gặp phải nguy hiểm
khi tiếp xúc với phóng xạ.
Hai người đàn ông ở Nauy cùng giải cứu một chú cừu bị rơi xuống biển.
Thông
báo tại một cửa hàng bán sách: “Trong giờ bán hàng, giá bán những cuốn
sách này là 50 xu/cuốn. Khi hết giờ bán sách, bạn hoàn toàn có thể mượn
đọc hoặc giữ cuốn sách nào mình thích và có thể trả tiền cho chủ cửa
hàng sau. Bất cứ khi nào bạn muốn đọc sách mà không có tiền mua, hãy cứ
tự nhiên tới đây. Rất chào đón những ai muốn quyên góp sách cho cửa
hàng”.
Trong
cuộc thi điền kinh tổ chức tại Tây Ban Nha hồi tháng 1 năm nay, vận
động viên người Kenya - Abel Mutal là người chạy nhanh nhất. Tuy vậy,
khi gần cán đích, do không hiểu rõ luật thi, Abel tưởng mình đã về đích
và dừng lại. Người chạy về đích thứ hai là vận động viên nước chủ nhà
Ivan Fernandez Anaya. Anh đã chạy lại gần Abel để ra tín hiệu giúp Abel
hiểu rằng đích vẫn còn cách một đoạn nữa, Abel chạy tiếp, Ivan giữ
khoảng cách để nhường Abel về đích trước.
Tấm
biển đặt trước một nhà hàng nói rằng những bữa ăn miễn phí cho người vô
gia cư sẽ được phục vụ từ 3-5 giờ chiều mỗi thứ 6 hàng tuần.
Một người đàn ông Ấn Độ giải cứu những chú mèo con khỏi vùng nước lũ.
Nếu bạn đang thất nghiệp và cần giặt đồ thật tinh tươm để đi dự buổi phỏng vấn xin việc, chúng tôi sẽ giặt giúp bạn miễn phí.
Một
người đàn ông ở Rio de Janeiro đã đưa cho cô gái vô gia cư đôi dép của
mình khi cô bé đi chân trần trên nền đường bỏng rát vì nắng.
Một chú mèo con suýt bị ngạt khói trong một trận hỏa hoạn được các nhân viên cứu hộ cho thở oxy.
Một chú gấu trúc Trung Quốc hoảng sợ ôm lấy chân cán bộ kiểm lâm sau trận động đất.
Trong
một cuộc biểu tình diễn ra ở Brazil, một toán binh lính đã được cử đến
để duy trì an ninh trật tự. Khi người dân bắt đầu trở nên quá khích, một
người lính đã nói: “Đừng đánh nhau, làm ơn, hôm nay là sinh nhật của
tôi”. Sau đó, đoàn người biểu tình đã cử người đi mua bánh sinh nhật
tặng người lính. Một buổi biểu tình có nguy cơ trở thành bạo lực đã diễn
ra trong hòa bình.
Một chú sóc ở thành phố Berlin, Đức bị mắc kẹt ở nắp cống, cảnh sát cứu hộ đã tới để giải cứu cho chú sóc.
Sau
cơn bão Sandy xảy ra ở Mỹ, đa số hộ dân bị mất điện, tuy vậy, vẫn có
một số gia đình có điện. Lúc này, nhu cầu thông tin bằng điện thoại rất
lớn. Một gia đình có điện đã dán thông báo và cài sẵn các ổ điện ở cổng
với thông điệp rằng: “Nhà tôi vẫn có điện, các bạn hãy tự nhiên sạc điện
thoại”.
Những
đồng xu lẻ được dán ở một quầy phục vụ đồ ăn nhanh tự động để dành cho
những người thất nghiệp hoặc vô gia cư có thể mua nước hoặc đồ ăn nhẹ.
Giải cứu chú chó nhỏ.
Một cậu bé Ấn Độ đang trút nước từ chai của mình sang chai của những người vô gia cư trên phố.
Chủ và tớ chăm sóc cho nhau.
Các em nam sinh tại một trường tiểu học ở bang Minnesota, Mỹ đã cùng cạo trọc đầu để động viên một bạn học mắc bệnh ung thư.Thứ Tư, 12 tháng 6, 2013
CÂU CHUYỆN VỀ CHÚ SÂU
Có một chú Sâu Non đang trên đường đến trường, bỗng chú nhìn thấy một cành cây nằm vắt ngang chặn lối đi. Chú buồn bã lắc đầu:
- Cành cây to thế này làm sao ta trèo qua được.
Xung quanh khu vườn vắng tanh. Chú nhìn cành cây đang chắn ngang con đường duy nhất dẫn chú đến trường một cách bất lực rồi thở dài:
- Đành quay về thôi.
Thấy Sâu Non quay trở về, Sâu Mẹ lo lắng hỏi:
- Có chuyện gì thế con?
- Có một cành cây to như ông hộ pháp nằm chình ình giữa đường, con không thể đi qua được Mẹ ạ!
Sâu Non lễ phép đáp lời Mẹ.
- Thật sao?
- Nếu Mẹ không tin, con sẽ dẫn Mẹ đến đó.
Sâu Mẹ đi theo con, không phải vì bà không tin mà vì bà muốn nhìn xem cành cây đó lớn đến mức nào.
- Đấy, Mẹ thấy chưa, con đã bảo là nó to như ông hộ pháp mà.
- Mẹ không nghĩ thế! Đúng là nó to gấp mười lần so với Mẹ con mình nhưng nó chỉ bằng 1/100 thậm chí là 1/1000 của ông hộ pháp thôi. Nếu con cố gắng, con vẫn sẽ có thể vượt qua được.
- Không đâu Mẹ, con không làm được đâu.
- Thì con cứ thử xem!
Sâu Mẹ nhìn Sâu Non, trong ánh mắt có cả sự trấn an và thúc giục.
Sâu Non từ từ tiến lại bên cành cây. Chú bám lấy cành cây rồi đu người lên. Được một lúc, hình như chú bị mỏi nên lại nghển cổ nhìn xuống:
- Mẹ ơi, con chịu thôi!
Rồi chú lại tụt xuống vì không đủ sức. Sâu Mẹ vẫn đứng bên cạnh giọng điềm tĩnh:
- Con nghĩ xem liệu có cách nào không? Hôm nay bằng giá nào con cũng phải đến trường, nếu không con sẽ bỏ trống bài kiểm tra quan trọng đấy!
Sâu Non nghĩ ngợi một lúc. Chú hít một hơi thật sâu lấy đà rồi trườn theo dọc cành cây. Chú chăm chỉ quan sát và phát hiện ra có một khe nhỏ. Chú cố gắng thu mình lại rồi chui qua sang bên kia đường. Dù Sâu Mẹ đã bị che khuất sau cành cây nhưng Sâu Non vẫn sung sướng reo lên:
- Mẹ ơi, con thành công rồi!
Hôm đó, Sâu Non đến lớp muộn nhưng cô giáo vẫn cho chú vào lớp vì có lý do chính đáng. Sâu Non vui lắm, chú chăm chút cho bài kiểm tra quan trọng.
Lúc cô giáo trả bài, chỉ có mình Sâu Non được điểm 10. Sâu Non hớn hở về khoe với Mẹ. Cành cây vẫn chặn ngang đường về của chú nhưng không làm chú bận tâm nữa.
Tối hôm đó, Sâu Mẹ đã thưởng cho Sâu Non một bữa ăn ngon.
Trong bữa ăn, Sâu Mẹ đã nói với Sâu Non rằng:
"Trên con đường mà chúng ta đi sẽ có rất nhiều chướng ngại vật con ạ. Nhưng chướng ngại vật đó là hòn đá hay tấm bê tông là do cách chúng ta nhìn nhận chúng. Đừng bao giờ nhìn những chướng ngại vật con con thành tấm bê tông, chúng sẽ khiến con rối rắm và nhụt chí. Và nếu có gặp những tấm bê tông, con cũng đừng vội nản lòng khi chưa dùng đủ cách để vượt qua nó và con phải nghĩ đến cái đích mà con cần phải đến"
Sâu Non hiểu ẩn ý của Mẹ. Nó ngoan ngoãn gật đầu:
- Hôm nay, con nhận được nhiều hơn một điểm 10 Mẹ ạ!
Đôi khi, chúng ta không thất bại vì khó khăn mà lại thất bại vì chính thái độ tiêu cực khi đối diện với nó. Đừng để khó khăn làm chùn bước bạn, hãy vững vàng chấp nhận khó khăn để thành công, bạn nhé!
QUAN TÂM ĐẾN MÌNH HƠN
Cuộc sống dường như luôn vắt kiệt sức lực của bạn. Ngoài trách nhiệm với gia đình, bạn còn phải đối mặt với áp lực công việc, sức ép hoàn thành những mục tiêu riêng và “làm tròn bổn phận” trong các mối quan hệ với cộng đồng, xóm giềng và bạn bè.
Những “gánh nặng” này đè lên vai chúng ta từ ngày này qua ngày khác đến mức có đôi khi ta cảm thấy “Không hiểu mình sống để làm gì”.
Thật may mắn, có rất nhiều điều thú vị mà tự ta có thể tạo ra để cân bằng với những nghĩa vụ và trách nhiệm dường như rất nặng nề kia.
Hãy thử 3 cách đơn giản dưới đây để cuộc sống của bạn thêm thi vị nhé:
Dành thời gian cho nghỉ ngơi
Bạn có thể nghĩ rằng bạn quá bận rộn, chẳng có lúc nào để mà vui vẻ, thư giãn. Nhưng nếu đúng là quá bận thì bạn lại càng cần sự nghỉ ngơi hơn bất kỳ ai! Bạn không cần phải dành trọn thời gian biểu của mình để nghỉ ngơi, tận hưởng những lợi ích mà nó mang lại. Đơn giản hơn nhiều, thời gian cho thư giãn và “lấy lại sinh lực” chỉ chiếm của bạn 1-2lần/tuần mà thôi.
Bạn có thể dành thời gian cho gia đình thân yêu, xem một bộ phim hay “trốn” vào một cuốn sách thú vị, đắm mình trong bồn tắm dịu mát hương hoa cỏ hay thậm chí là thả bộ trong công viên gần nhà. Đừng biến những hoạt động này thành một điều gì đó cứng nhắc, khiên cưỡng bởi điều quan trọng là bạn thực sự cảm thấy mình được thư giãn, mọi căng thẳng tan biến.
Chân thật với cảm xúc bản thân
Bạn có nhớ lần cuối khi làm một việc gì đó là vì bạn thực sự mong muốn? Nhiều người trong số chúng ta thường đặt cảm xúc bản thân sang một bên mỗi khi quyết định làm một việc gì đó, nhất là những nghĩa vụ “quan trọng”. Tuy nhiên, hãy tự cho phép mình làm những gì mình thật sự thích, dù đó chỉ là vài công việc vặt vãnh nhất trong nhà.
Bạn có thể lựa chọn thời điểm, không gian để cảm xúc của bạn được bùng nổ nhất. Bạn có thể tham gia một vài diễn đàn chia sẻ những chủ đề mà bạn quan tâm, tham gia các nhóm, hội có cùng sở thích… chắc chắn bạn sẽ cảm thấy cuộc sống này thật thú vị biết bao.
Luôn hài hước trong mọi hoàn cảnh
Sự hài hước luôn tạo cảm xúc tốt ngay cả khi bạn ở vào thời điểm đen tối nhất, tưởng chừng như không thể chịu đựng được. Nếu bạn muốn cuộc sống của mình thú vị hơn, hãy luôn mỉm cười mỗi khi có thể!
Hãy quan sát mọi vật, mọi sự việc bằng con mắt hài hước, vui vẻ và trau dồi điều này bằng cách đọc các cuốn truyện cười, xem phia hài hay đơn giản là những bộ phim hoạt hình hóm hỉnh.
Ngay lúc này, hãy thử tìm kiếm những ý nghĩ hài hước về những điều bạn đã từng trải qua. Và chắc chắn rằng, trong mọi trường hợp, bạn sẽ luôn nhìn thấy “ánh sáng cuối đường hầm” cho dù sự việc có bi đát thế nào.
Hãy học cách tự giễu bản thân, nhưng đừng quá mức nhé. Hãy giúp người khác nhận ra lỗi cũng bằng cách vui vẻ, hài hước như vậy. Bạn càng tập trung vào những ưu điểm của vấn đề thì bản thân bạn sẽ càng cảm thấy nhẹ nhõm, thoải mái.
Những gợi ý trên đây nghe có vẻ rất đơn giản nhưng không dễ thực hiện. Bạn cần thường xuyên luyện tập, đặc biệt là cách thứ 3 để luôn cảm thấy cuộc sống này luôn tươi mới và hạnh phúc hơn!
NGUYÊN TẮC ĐẶT MỤC TIÊU
Não bạn chỉ làm việc hiệu
quả khi có những thông tin hay yêu cầu thật sự rõ ràng. Vì thế, cách mà bạn đặt
ra mục tiêu phải đáp ứng được tiêu chí hoạt động của não: có đầy đủ dữ liệu để
hình dung và cài đặt chương trình hành động nhắm thẳng tới mục tiêu. Và đây là
nguyên tắc đặt mục tiêu phổ biến nhất mà rất nhiều người thành công đã sử dụng:
Nguyên tắc SMART.
Specific - cụ thể, dễ hiểu. Đừng bảo rằng: Thu nhập của
tôi phải cao hơn. Hãy xác định bạn muốn mức thu nhập của mình là 1000, 2000,
hay 5000 đôla/tháng.
Measurable – đo lường được. Đừng bảo rằng: Tôi phấn
đấu tiếp cận được nhiều khách hàng tiềm năng hơn. Hãy xác định: mỗi ngày hay
mỗi tuần tôi cần gặp gỡ bao nhiêu khách hàng mới.
Achievable – vừa sức. Đừng mơ có “phép lạ” xảy ra
cho dù bạn đầy tràn năng lượng hay quyết tâm cao độ trong mục tiêu khởi sự một
doanh nghiệp nếu bạn chưa đủ kiến thức, kinh nghiệm, các mối quen hệ hay một số
vốn cần thiết…
Realistic – thực tế. Đừng tự lừa gạt mình khi bạn
đang “sở hữu” 60 kg trọng lượng cơ thể với chiều cao 1,55 m mà muốn trở nên
mảnh khảnh sau 2 tháng.
Timebound – có thời hạn. Mục tiêu của bạn là tậu
một căn hộ mới, nhưng trong vòng bao lâu? Nếu không xác định thời gian hoàn
thành, mục tiêu này sẽ bị trì hoãn và bạn cũng khó lòng để thực hiện tiếp tục
những mục tiêu khác.
SỐ PHẬN CỦA MÌNH
Có một người rất tin tưởng vào số phận. Vì thế hàng ngày anh ta đều ngồi yên, ngóng chờ vận may đến. Anh ta tin vào số phận, mọi thứ đều do ông Trời sắp xếp sẵn, mong cũng chả được mà không mong nó cũng vẫn đến. Nhưng mấy chục năm qua đi, cuộc sống cùa anh ta chỉ tầm tầm bậc trung, chẳng có gì sáng lạn, càng không còn vận may mỉm cười với anh. Đôi khi còn gặp những khó khăn và đau khổ nữa.
Trong lòng mang nhiều thắc mắc, anh ta liền lên chùa thành tâm thắp hương khấn phật độ trì. Sau đó thỉnh giáo vị cao tăng đức cao vọng trọng. Anh ta hỏi nhà sư.
“ Thưa thầy! Có thật con người có số không ạ?”
Vị đại sư giương mắt nhìn anh ta một lúc lâu, sau đó chậm rãi đáp “ có!”
Vậy cái số của tôi nó thế nào? Có phải tôi có cái số suốt đời phải chịu nghèo hèn, chỉ tạm đủ ăn, đủ mặc thôi sao? Anh ta hỏi tiếp.
Vị đại sư yêu cầu anh ta ngửa bàn tay trái ra cho ông ta xem chỉ tay. Nhìn qua một lượt chỉ tay của người kia, nhà sư nói.
Anh nhìn có thấy rõ không? Cái đường xiên xiên này biểu thị sự nghiệp. Cái đường nằm cắt ngang này tượng trưng cho tình duyên. Còn một đường thẳng đứng tiêu biểu cho sức khỏe, hay còn gọi là đường sinh mệnh.
*** Sau đó nhà sư yêu cầu anh ta làm một số động tác theo mình, như nắm bàn tay lại. Lúc đầu nắm nhẹ và từ từ, sau đó nắm thật chặt. Khi thấy anh ta đã nắm chặt bàn tay rồi, nhà sư điền kính hỏi.
Anh hãy nói xem, mấy đường chỉ tay kia hiện đang nằm ở đâu?
Người kia ngơ ngẩn trả lời, thì nó vẫn nằm trong lòng bàn tay của tôi mà !
Thế còn số mệnh anh? Nhà sư hỏi tiếp.
Người kia liền im lặng, suy nghĩ một lúc lâu, liền tỉnh ngộ được đạo lý mà nhà sư muốn nói. Thì ra số mệnh của con người không nằm trong lời nói của người khác, mà là nằm trong bàn tay của chính mình.
Thứ Ba, 11 tháng 6, 2013
NHỮNG BÀI HỌC THÚ VỊ
Trong cuộc sống thường ngày, mọi người thường “chạy” đi tìm cái “triết lý” từ những quyển sách “học làm người”, qua những kinh nghiệm của người xưa… nhưng dường như chúng ta không hề nghĩ đến: ở mọi nơi, mọi lúc chúng ta đều được học cái “thâm thúy” của cuộc sống, điều đặc biệt hơn nữa BBT xin giới thiệu đến các bạn 7 câu chuyện cười ẩn chứa các bài học “thâm thúy” về cuộc sống.
Bài học 1:
Con trai hỏi mẹ: Mẹ ơi sao tóc mẹ có vài sợi bạc thế?
Mẹ trả lời: Tại vì con đó, con thân yêu, vì mỗi lần con hư là tóc mẹ lại thêm sợi bạc.
Con trai: Ồ, thế con biết tại sao tóc bà ngoại lại bạc trắng cả đầu rồi.
***Bài học rút ra từ câu truyện: Khi nhận xét về người khác ta nên xem lại bản thân của mình có mắc phải sai lầm như họ không? Không ai có thể tự nhận mình không bao giờ mắc sai lầm. Hãy xem đó là sự thử thách cho bản thân mình.
Bài học 2:
Anh chồng bước vào phòng tắm ngay sau khi vợ anh vừa tắm xong và có tiếng chuông cửa reo. Cô vợ vội vàng quấn khăn tắm quanh người và chạy ra mở cửa. Cửa mở và anh chàng hàng xóm Bob đang đứng đó. Cô chưa kịp nói lời nào thì Bob đã nhanh nhảu: “Tôi sẽ đưa cho cô 500 nếu cô gỡ chiếc khăn tắm ra.” Sau khi suy nghĩ và đắn đo một hồi, cô vợ gỡ chiếc khăn tắm và đứng trước mặt Bob không mảnh vải che thân.
Sau vài giây, Bob đưa cô 500 và ra về. Cô vợ quấn lại chiếc khăn quanh người và bước vào phòng tắm. Anh chồng hỏi: ” Ai thế em?” “Anh Bob ở nhà kế bên đó mà” cô vợ trả lời. “Àh” anh chồng nói tiếp “Thế Bob có đem trả anh 500 anh ấy nợ anh không em?”.
***Bài học rút ra từ câu truyện: Nếu bạn chia sẻ mọi thông tin quan trọng liên quan đến tiền bạc và những rủi ro với cổ đông, đồng nghiệp và người thân của bạn đúng lúc, bạn có thể sẽ tránh được những tổn thất nghiêm trọng.
Bài học 3:
Một nhân viên bán hàng, một thư kí và một giám đốc cùng nhau ra ngoài ăn trưa. Họ bất ngờ phát hiện ra một chiếc đèn dầu cổ. Khi họ chà xát để lau chùi bụi bám lên chiếc đèn, thì bất ngờ Thần Đèn hiện ra. Thần Đèn nói: “Ta sẽ tặng các con mỗi người một điều ước. Ai trước nào?” “Con trước, con trước” cô thư kí lanh lẹ, “Con muốn được ở Bali lướt sóng mà không cần quan tâm, lo lắng đến bất cứ việc gì trên đời này!” Bùm.. Cô biến mất. “Con kế tiếp, con kế tiếp” anh nhân viên bán hàng nôn nóng, “Con muốn được nằm dài trên bờ biển Hawaii, có nhân viên mát xa riêng, uống thỏa thích cocktail cùng với người yêu của con.” Bùm.. Anh cũng biến mất. “Còn con?” Thần Đèn hỏi anh giám đốc, anh ước: “Con muốn 2 người đó quay lại phòng làm việc sau giờ nghỉ trưa.”
***Bài học rút ra từ câu truyện: Luôn luôn để sếp của bạn phát biểu trước.
Bài học 4:
Một ông mục sư nói với các giáo dân:
- Tuần tới tôi sẽ thuyết giảng về tội nói dối. Để giúp các bạn nhanh chóng nắm được vấn đề, tôi muốn tất cả đọc trước chương 17 quyển Mark.
- Chủ nhật sau đó, để mở đầu bài giảng, mục sư liền yêu cầu những người đã đọc chương 17 quyển Mark giơ tay. Tất cả đều giơ tay. Ông mục sư cười và nói: Tốt! Bây giờ tôi sẽ tiến hành bài giảng về tội nói dối. Quyển Mark chỉ có 16 chương…
Bài học rút ra từ câu truyện: Nếu bạn không giỏi và thông thạo công việc mình làm, bạn có thể đánh mất một cơ hội tốt.
Bài học 5:
Một con quạ đang đậu trên một cành cây và chẳng thèm làm gì nguyên ngày. Con thỏ thấy thế bèn hỏi: “Mình có thể ngồi một chỗ và không làm gì như bạn được không nhỉ?” Con quạ trả lời: “Được chứ, sao lại không.” Thế là con thỏ ngồi bên dưới cái cây con quạ đậu và nằm ngủ. Một lát sau, con cáo vồ tới con thỏ và ăn thịt nó.
***Bài học rút ra từ câu truyện: Để ngồi chơi hưởng lợi, bạn phải “ngồi” trên một vị trí rất cao.
Bài học 6:
Một con gà tây tán gẫu với con bò: “Mình rất thích leo lên được ngọn của cái cây kia.” gà tây thở dài, “Nhưng không đủ sức.” Con bò góp ý: “Vậy thử “nhấm nháp” chất thải của mình xem sao? Chúng chứa rất nhiều chất dinh dưỡng!” Gà tây gặm một miếng phân bò và đúng thật là nó cung cấp cho chú nhiều chất dinh dưỡng đủ để leo lên nhánh thấp nhất của cái cây đó. Ngày kế tiếp, sau khi thưởng thức thêm phân bò, gà tây leo lên được nhánh thứ hai. Cuối cùng sau bốn đêm leo trèo, gà tây đã chễm chệ ngồi trên ngọn cây cao nhất. Nhưng chưa tận hưởng được niềm vui chiến thắng bao lâu, gà tây đã bị bắn chết bởi người nông dân khi ông phát hiện ra nó.
***Bài học rút ra từ câu truyện: Những chuyện nhảm nhí, vô nghĩa (Bullshit) có thể đưa bạn lên đỉnh cao, nhưng nó sẽ không giữ bạn ở vị trí đó.
Bại học 7:
Chú chim nhỏ đang bay về miền Nam tránh rét. Trời quá lạnh đến nỗi chú lạnh cóng và rơi xuống khu đất của một nông trại. Khi chú chim đang nằm thoi thóp, một con bò đi ngang qua và vô tình thải phân của mình lên chú chim. Khi nằm trong đống phân bò, chú bắt đầu nhận ra phân bò thiệt là ấm! Chú chim nằm đó, ấm áp đầy hạnh phúc trong đống phân bò, và chú bắt đầu cất tiếng ca vì vui mừng. Một con mèo đi ngang nghe tiếng chim hót liền chạy tới thám thính. Đi theo âm thanh của tiếng hót, nó phát hiện ra chú chim trong đống phân bò. Nó kéo chú chim ra khỏi đống phân và ăn thịt.
***Bài học rút ra từ câu truyện:
1. Không phải tất cả những ai ném phân vào bạn đều là kẻ thù của bạn
2. Không phải tất cả những ai kéo bạn ra khỏi đống phân đều là bạn của bạn.
3. Và khi bạn đang ở sâu trong đống phân, điều hay nhất nên làm là khép miệng mình lại!
Thứ Hai, 10 tháng 6, 2013
HÃY ĐỪNG NẢN CHÍ ANH HÙNG !
Nếu bạn nản lòng khi gặp thất bại, xin hãy đọc câu chuyện sau. Bạn sẽ
thấy đạt được mục đích nhiều khi chưa hẳn là điều quan trọng nhất. Tôi
sẽ giải thích vì sao.
Có hai anh em nhà nọ quyết định đào một
cái hố sau nhà. Trong khi hai anh em đang đào, có vài cậu bé hàng xóm đi
qua và dừng lại xem.
“Các cậu làm gì vậy?” Một cậu hàng xóm hỏi.
“Bọn tớ định đào một cái hố xuyên qua trái đất!” Người em hồ hởi trả lời.
Các cậu bé hàng xóm ôm bụng cười chế giễu và nói với hai anh em rằng việc đào một cái hố xuyên qua trái đất là điều không thể.
Sau một lúc im lặng, người anh đưa cho các cậu bé hàng xóm xem một
chiếc lọ đựng đầy nhện, giun và các loại côn trùng. Cậu nói với giọng
bình thản và đầy tin tưởng: “Cho dù bọn tớ không đào được một cái hố
xuyên qua trái đất, nhưng các cậu có thấy những thứ bọn tớ có được trong
khi đào có tuyệt vời không.”
Mục tiêu của hai cậu bé quá xa
vời, nhưng chính nhờ có mục tiêu mà hai cậu đã đào cái hố một cách hăng
say. Và đó cũng chính là ý nghĩa của một mục tiêu: nó thôi thúc ta tiếp
bước trên con đường đã chọn.
Không phải mọi mục tiêu đều có thể
đạt được. Không phải mọi công việc đều kết thúc thành công. Không phải
mọi mối quan hệ đều bền vững. Không phải mọi hi vọng đều đến bến đến bờ.
Không phải mọi tình yêu đều là mãi mãi. Không phải mọi giấc mơ đều
thành hiện thực.
Nhưng khi bạn chưa đạt được điều mình muốn,
bạn có thể tự hào nói, “Đúng vậy, tôi chưa đạt được điều tôi muốn. Nhưng
những gì tôi có được trong cuộc hành trình đi đến mục tiêu của mình,
những gì tôi có được từ sự cố gắng của bản thân thật là tuyệt vời!”
Có người nói: “Thành công là một hành trình, không phải là một điểm
đến.” Và tôi tin rằng, không phải là cái đích ở cuối con đường, mà chính
là niềm vui ta có được trong cuộc hành trình mới thực sự là điều quan
trọng.
(st)
[Lee]
Thứ Tư, 5 tháng 6, 2013
Những mẫu truyện về Socrates
Tương
truyền vào thời Hy Lạp Cổ đại, một bữa nọ có người tới gặp nhà hiền
triết vĩ đại Socrates và bảo “Ngài có biết tôi mới nghe được một câu
chuyện xấu về người bạn của ngài không?”. Sau một thoáng trầm ngâm,
Socrates từ tốn đáp: “Trước khi nghe ngài kể, tôi muốn ngài dành một
chút thời gian để lọc lựa những gì ngài định nói. Tôi gọi đó là phép thử
lọc 3 lớp.
- Lớp thứ nhất lọc tìm Sự thật – Ngài có tin tuởng tuyệt đối rằng những điều mà ngài định kể cho tôi nghe là sự thật?
- “Không.
Thực ra tôi chỉ nghe người ta kể lại thôi và…”. “Rõ rồi, Chính vì thế
ngài không biết những điều ngài định nói có phải là sự thật hay không”.
Socrates nói.
- “Nào,
bây giờ chúng ta qua lớp lọc thứ hai được dùng để tìm ra Thiện Ý. Ngài
có khẳng định rằng ngài hoàn toàn xuất phát từ thiện ý, khi định kể
cho tôi nghe những chuyện xấu của bạn tôi?”, Socrates hỏi.
- “Không, ngược lại…” Vị khách của Socrates trả lời.
- “Thế nên những chuyện xấu của bạn tôi có thật hay không vẫn là một câu hỏi”
- “Xin ngài chớ vội buồn” - Socrates nói, “có thể ngài sẽ qua lớp lọc còn lại”
- “Xin ngài cho tôi biết: Chuyện mà ngài sắp kể đấy có ích cho tôi hay không?”. Người kia đáp: “Không”.
Socrates
nhìn vào mắt của vị khách và nói “Nếu câu chuyện ngài định kể cho tôi
nghe chưa chắc đã là sự thật và cũng không xuất phát từ thiện ý và
chẳng có ích gì cho tôi, thì ngài định kể để làm gì? Và liệu tôi sẽ
nghe và tin chăng?
=====================================================================
Có
lần, Kerephon, bạn của Socrates, đến đền thờ Thần Mặt Trời Apollon ở
Delphes hỏi một nhà nữ tiên tri rằng: "Trên thế giới liệu có người nào
thông thái hơn Socrates không?" Bà ta trả lời rằng: "Không có người
nào".
Người
ta đem chuyện này kể lại cho Socrates nghe. Nghe xong, Socrates kinh
ngạc và bối rối thực sự: "Bà ấy nói sao? Ta thực quả không phải là kẻ
có học thức." Rất lâu, Ngài tìm cách hiểu rõ lời tiên đoán. Cuối cùng,
Ngài quyết định đi chu du thế giới, tìm người có học thức chân chính.
Giờ
đây, Socrates tiến vào trường đấu. Tại đây, các thanh niên đang tập
thể thao. Họ vui vẻ đón tiếp người bạn già của mình. Cũng giống như
thường ngày, câu chuyện xoay quanh vấn đề quan trọng đối với mỗi người.
-
Hãy nói cho già biết, - Socrates hỏi một thanh niên trẻ nhất, - có
phải đúng thực tất cả moi người đều mong muốn được hạnh phúc hay không?
Chắc chẳng có ai không mong muốn được hạnh phúc?
- Vâng, dĩ nhiên là không có loại người như thế - Chàng trai trẻ trả lời.
- Nhưng, hạnh phúc là gì? Có lẽ anh bạn trẻ sẽ nói là sự giàu có chăng? Đúng, giàu có là hạnh phúc - Chàng trai trẻ nói.
- Nhưng không phải chỉ có giàu có là hạnh phúc, mà sức khoẻ và sức mạnh cũng là hạnh phúc chứ?
- Đúng, những cái đó cũng là hạnh phúc. Thế còn địa vị và vinh dự? Làm một người nổi danh trong nước chẳng lẽ không tốt sao?
- Dĩ nhiên là tốt rồi. Thế làm một người dũng cảm có tốt không?
- Cháu cho rằng rất tốt.
-
Thế nghĩa là, khi một người có tất cả những hạnh phúc đó: giàu có, sức
khoẻ, sức mạnh, vinh dự, dũng cảm, thì người đó sẽ hạnh phúc. Nhưng
hãy nói cho già biết, khi nào con người sống khá giả: khi những đồ vật
có trong tay có ích hay là không có ích cho họ?
- Dạ thưa, khi đồ vật có ích!
-
Nhưng khi con người không dùng đến những đồ vật này thì chúng có ích
gì cho họ không? Cháu thử nghĩ, người thợ mộc có nguyên liệu và dụng
cụ, nhưng nếu anh ta không biết làm gì cả thì những đồ vật anh ta có
trong tay có ích gì cho anh ta không
- Thưa không, không có ích gì cả!
-
Thế giàu có và tất cả những hạnh phúc khác mà chúng ta vừa nói thì
sao? Nếu con người có những hạnh phúc này, nhưng họ, không biết dùng
chúng, vậy thì chúng có ích đối với họ không?
- Thưa không, không có ích gì cả.
- Thế có nghĩa là, con người có tất cả những hạnh phúc vẫn chưa đủ, mà còn phải biết dùng chúng nữa?
- Vâng, cháu cũng thấy thế.
-
Nhưng con người phải dùng chúng như thế nào? Dùng đúng đắn hay không
đúng đắn? Nếu như người thợ mộc không sử dụng đúng đắn công cụ thì anh
ta chỉ làm hỏng nguyên liệu mà thôi. Như thế thà không dùng còn hơn.
- Vâng, tất nhiên là như vậy.
- Vậy để cưa và đục đúng, người thợ mộc cần gì? Cần phải nắm vững tri thức và lương tâm về công việc của mình, có đúng không?
- Thưa, đúng ạ!
-
Vậy, các cháu xem, tất cả những hạnh phúc mà chúng ta nói tới: giàu có
sức khoẻ, sức mạnh... vốn dĩ không phải là hạnh phúc. Chỉ khi nào tri
thức điều khiển chúng trên nền tảng của đạo đức chúng mới là hạnh phúc.
Mà nếu như để sự ngu muội và phi đạo đức chi phối chúng, chúng sẽ là
tà ác. Câu nói đó có đúng không?
- Thưa vâng, hoàn toàn đúng như thế ạ. Chàng thanh niên trả lời.
=====================================================================
Ngày
ấy có một cậu học trò hăm hở muốn có được trí tuệ và sự sáng suốt. Cậu
ta tìm đến Socrates, người thông thái nhất thành Athen để xin chỉ dẫn.
Ngưỡng mộ Socrates là một người già dặn và uyên bác, cậu học trò cũng
muốn biết làm cách nào ông đạt được sự tinh thông như thế.
Vốn
ít lời, Socrates quyết định không nói mà dùng hành động để minh họa.
Ông đưa cậu học trò đến bãi biển rồi đi thẳng xuống nước với bộ áo quần
còn nguyên trên người. Socrates vẫn thích làm những chuyện kỳ quặc như
vậy, nhất là những khi ông muốn làm sáng tỏ một điều gì đó. Cậu học trò
thận trọng bước theo Socrates đến khi nước biển lên đến cằm hai người.
Đột
nhiên Socrates đến nắm lấy hai vai cậu bé, nhìn thật sâu vào mắt cậu
rồi dùng hết sức nhấn đầu cậu bé xuống nước. Cậu bé vùng vẫy dữ dội và
khi chỉ còn một khắc nữa thôi tính mạng cậu bé sẽ nguy kịch, Socrates
mới chịu buông tay.
Sau
khi cố hết sức ngoi nhanh khỏi mặt nước, hớp vội lấy không khí và sặc
sụa vì nước biển, cậu bé tức tối nhìn quanh tìm Socrates, không ngờ lại
thấy ông đang kiên nhẫn chờ sẵn trên bờ. Lên đến bãi cát, cậu bé giận
dữ gào lên: "Tại sao ông muốn dìm chết tôi?"
Socrates
chậm rãi đáp lại bằng một câu hỏi: "Này cậu bé, thế trong lúc cậu suýt
chết ngạt dưới biển, cậu đã mong muốn điều gì hơn bất kỳ mọi thứ trên
thế gian này?"
Cậu bé suy nghĩ một lúc rồi trả lời theo trực giác: "Tôi muốn thở".
Ngay
lúc bấy giờ gương mặt Socrates bừng sáng với một nụ cười rạng rỡ. Ông
trìu mến nhìn cậu bé rồi ôn tồn nói: "Thế đấy, khi con muốn có được trí
tuệ và sự sáng suốt mãnh liệt như khi con muốn được thở dưới mặt biển
ban nãy, con sẽ có được chúng."
Thứ Ba, 4 tháng 6, 2013
7 – 38 – 55: Tỷ lệ vàng trong Giao Tiếp
Khoa học ngày nay càng ngày càng đi sâu
vào thực tế và được ứng dụng trong nhiều lĩnh vực. Mỗi lĩnh vực đều có
những nghiên cứu và đưa ra những được quy luật, công thức cụ thể để dễ
dàng áp dụng vào thực tế nhất. Trong giao tiếp cũng vậy Giáo sư tâm lý
học Albert Mehrabian, của trường Đại học UCLA đã tìm ra một quy luật
được coi là quy luật để trở nên hoàn hảo khi giao tiếp, đó là quy luật 7
– 38 – 55, qua bài viết này xin nói rõ hơn về quy luật này cũng như
cách ứng dụng của nó.
Quy luật này nói rằng:
- 55% quá trình giao tiếp không liên
quan đến việc sử dụng từ ngữ, mà liên quan đến ngôn ngữ cơ thể khi
nói chuyện như dáng điệu, trang phục, di chuyển, vung tay, nét mặt… của
người nói. Điều này có thể nói là điểm nhấn trong một cuộc đối thoại.
Người nói có thể gây ấn tượng mạnh cho người nghe thông qua yêu tố này,
bên cạnh đó giúp cuộc đối thoại trở nên sinh động và cuốn hút hơn. Đây
là yếu tố rất được chú trọng với những người đặc biệt sử dụng việc
“nói” như một công việc.
- 38% liên quan đến cách nói nội
dung, ngữ điệu, chẳng hạn âm lượng, giọng nói (nhấn, dừng, cao, thấp,
to, nhỏ…), sự diễn cảm trong cách diễn đạt… Điều này cũng khá ảnh hưởng
trong một cuộc đối thoại. Người nói có thể tạo cảm tình hoặc gây ác cảm
với người nghe nếu yếu tố này được sử dụng đúng hoặc bị sử dụng sai
trong quá trình giao tiếp. Tùy từng đối tượng người nghe mà người nói
lựa chọn sử dụng nội dung và ngữ điệu khác nhau nhằm tạo ra hiệu quả tốt
nhất
- Chỉ có 7% liên quan đến ngôn từ, nội
dung. Yếu tố nội dung lúc này tuy quan trọng nhưng chiếm phần trăm thành
công không cao bằng 2 yếu tố trên. Nếu 2 yếu tố trên đã thực hiện được
tốt thì nội dung và ngôn từ sẽ chỉ còn là một phần phụ nhằm truyền tải
thông tin cần thiết đến cho người nghe.
Như vậy, điều quan trọng để thành công
khi giao tiếp, thu hút được sự chú ý của người nghe và đạt được mục đích
của mình chính là cách sử dụng ngôn ngữ cơ thể và nét mặt. Đây chính là
bí quyết cho tất cả mọi người trong bất cứ cuộc hội thoại nào, đặc biệt
với những người phải giao tiếp với tần suất lớn.
Bí quyết khiến ngôn ngữ cơ thể hấp dẫn
Dáng điệu, trang phục, cách di chuyển,
vung tay, nét mặt… trong khi giao tiếp chính là ngôn ngữ cơ thể. Dưới
đây xin tóm tắt một vào bí quyết cơ bản để bạn có thể gây được sự chú ý
và thiện cảm của người khác nhiều hơn trong khi giao tiếp.
1. Gương mặt. Gương mặt
chính là điều đầu tiên người nghe chú ý tới. Không thể nào bạn cúi gằm
mặt khi giao tiếp với người đối diện. Điều đó thể hiện sự thiếu tôn
trọng đối với người nghe và làm hạ thấp giá trị của cuộc đối thoại.Hãy
chọn, thể hiện một gương mặt đầy sức sống và xem việc mỉm cười là một
phần trong kho tàng ngôn ngữ hàng ngày của bạn. Nhớ để lộ răng
2. Các điệu bộ. Diễn
cảm nhưng đừng lạm dụng. Khép các ngón tay lại khi bạn thực hiện điệu
bộ, bàn tay để dưới cằm và tránh khoanh tay hoặc bắt chéo chân. Trừ khi
với phụ nữ, mang váy ngắn. Các động tác đến từ đôi bàn tay luôn có một
“ma lực” khó có thể từ chối. Nếu người nói khéo léo trong việc sử dụng
các điệu bộ từ chính đôi bàn tay của mình, đó sẽ như một cây gậy dẫn
đường đưa người nghe đi theo câu chuyện của bạn một cách dễ dàng và đầy
cuốn hút.
3. Cử động đầu. Sử dụng
kiểu gật đầu một lần 3 cái khi nói chuyện và nghiêng đầu khi lắng nghe.
Hơi ngửa cằm lên. Điều này tăng giá trị của người nghe khiến người nói
cảm thấy họ được tôn trọng và câu chuyện của họ được chú ý một cách
nghiêm túc.
4. Tiếp xúc bằng mắt. Người
ta vẫn nói “Đôi mắt là cửa sổ tâm hồn”, vì vậy hãy sử dụng đôi mắt như
một công cụ hữu hiệu trong quá trình giao tiếp. Đôi khi có những điều
không cần phải nói ra thành từ ngữ mà chỉ cần thể hiện qua ánh mắt cũng
khiến người nghe hiểu được. Khi đó, điều ấy có thể còn trở nên có giá
trị hơn.Giữ việc tiếp xúc bằng mắt đủ để mọi người cảm thấy thoải mái.
Trừ phi việc nhìn vào mắt người khác là không hợp về văn hóa, còn lại
thì nhìn vào mắt người khác sẽ được tin cậy nhiều hơn là không nhìn.
5. Tư thế. Cúi về phía
trước khi lắng nghe, đứng thẳng khi nói. Đây là điều vô cùng quan trọng
không những cho người nói mà cả cho người nghe. Người nói nếu có một tư
thế thẳng khi nói chuyện sẽ tạo ra vẻ đĩnh đạc, nghiêm túc, đứng đắ,
khiến cho cuộc đối thoại tăng giá trị hơn rất nhiều. Đối với người nghe,
khi bạn hơi cúi về phía trước, điều đó chứng tỏ bạn đang chú tâm vào
câu chuyện. Chắc hẳn không có người nói nào muốn nói chuyện với bạn khi
họ thấy bạn nghe trong điệu bộ dửng dưng và không tập trung. Đây cũng là
một cách thể hiện sự tôn trọng với người đang nói.
6. Khoảng cách. Đứng ở
khoảng cách sao cho bạn cảm thấy thoải mái. Nếu người kia lùi lại thì
đừng bước tới nữa. Khoảng cách đôi khi tạo cho cuộc đối thoại trở nên
gần gũi hoặc xa cách hơn, cũng thể hiện được tính chất của cuộc đối
thoại. Nếu cuộc đối thoại mang tính chất gần gũi thân quen, bạn có thể
thu hẹp khoảng cách ở mức vừa phải. Còn nếu cuộc đối thoại mang tính
chất nghiêm túc trang trọng, bạn nên giữ một khoảng cách hợp lý, điều đó
vừa lịch sự và thể hiện sự tôn trọng với người đối diện.
7. Bắt chước. Bắt chước
ngôn ngữ cơ thể của những người khác một cách tinh tế sẽ gây được thiện
cảm. Tuy nhiên điều gì cũng có 2 mặt. Nếu sự bắt chước lặp đi lặp lại
với tần số cao, điều đó sẽ gây cảm giác nhàm chán, thậm chí bạn còn có
thể bị coi như một chú hề. Sự bắt chước sẽ chỉ thực sự phát huy tác dụng
khi được sử dụng vừa phải và có khoảng cách giữa các lần sử dụng.
Trên đây là một vài điều cơ bản để bạn
có thể đạt được 55% hiệu quả khi giao tiếp, việc sử dụng thành thạo ngôn
ngữ cơ thể giúp bạn tự tin và nắm được phần lớn thành công trong cuộc
giao tiếp với đối tác. Tuy nhiên, 38% đến từ cách diễn đạt và 7% còn lại
phụ thuộc vào nội dung cuộc nói chuyện cũng hết sức quan trọng, bạn
cũng cần hết sức chú ý. Chúc các bạn thành công !
Nguồn:Gockynang.vn
Nick Vujicic Được Vợ Yêu Ngay Từ Cái Nhìn Đầu Tiên (3)
Kanae đứng dậy, đặt tay lên vai tôi và
nói: ‘Em đã chăm chỉ cầu nguyện và Chúa đã đặt sự thanh thản vào trái
tim em để em có thể chia tay bạn trai. Em muốn ở bên người mà em muốn
gắn bó trọn đời’.
Kết quả mỹ mãn
Sáu tuần trôi qua mà không có tin tức gì
của Kanae. Tôi phải trở lại Dallas để diễn thuyết, và tôi thực sự bị
dày vò vì tôi không biết mình có nên gọi điện cho Kanae hay không. Tammy
đã mời tôi ở lại nhà chị ấy, nhưng tôi không muốn đặt Kanae vào tình
thế khó xử. Tôi quyết định ở nhà một người bạn khác trong thành phố,
nhưng tôi đã quên không gọi điện trước cho người bạn đó để kiểm tra xem
anh ấy có ở nhà hay không. Khi gọi điện cho người bạn đó từ sân bay
Dallas, tôi mới biết anh ấy hiện không có mặt trong thành phố.
Người chăm sóc của tôi và tôi đều đã đi
đây đi đó quá nhiều nên chẳng ai trong chúng tôi muốn ở qua đêm trong
khách sạn. Tôi rơi vào tâm trạng mệt mỏi và buồn bã. Trí óc, thể xác,
tâm hồn tôi đều mệt mỏi, và cả sức mạnh ý chí cũng vậy. Ý nghĩ được gặp
Kanae và được nói chuyện với cô ấy một lát – cho dù bạn trai của cô vẫn
hiện diện trong ý thức của tôi – đã chiến thắng ý nghĩ ở qua đêm tại
khách sạn.
Tôi gọi Tammy để hỏi xem liệu chúng tôi
có thể nghỉ ở nhà chị đêm đó không. Mark và bọn trẻ ở nhà, sẵn sàng đón
chúng tôi, vậy nên chúng tôi đến nhà họ. Và tất nhiên Kanae ở đó.
Trong khi xe ôtô đi từ sân bay tới nhà của Tammy, tôi đã có một cuộc chuyện trò với Chúa.
Người biết con đang mệt mỏi, và con sẽ
đến nhà Tammy thay vì đến một khách sạn. Con biết ai đang ở đó và… Tôi
mỉm cười trước sự khôi hài của Chúa. Tôi ngờ rằng Chúa cũng đang mỉm
cười.
Đáng lẽ tôi nên e sợ và cẩn trọng hơn
mới phải, nhưng khi ấy tôi mệt và mất phương hướng vì đi đây đi đó quá
nhiều đến nỗi tôi nở một nụ cười ngớ ngẩn trên khuôn mặt.
“Sẽ vui đáo để đây”, tôi nói với người
chăm sóc của mình khi chúng tôi lái xe vào lối đi nhỏ dẫn tới ngôi nhà
của Tammy. Mark và bọn trẻ chạy ào ra đón chúng tôi, xăng xái xách túi
cho chúng tôi, vậy nên chúng tôi đi thẳng vào bếp. Kanae đang ở đó và
chúng tôi lại nhìn nhau đăm đăm.
“Thật ngạc nhiên!”, tôi nói, cảm thấy hơi lúng túng.
Cô mỉm cười rồi bật cười thành tiếng.
Nếu tôi có chân hẳn thì chắc lúc ấy tôi đã khuỵu xuống. Tôi cảm thấy
mình đang bước từ thế giới của phim đen trắng một chiều vào một hành
tinh của kỹ thuật phim màu ba chiều. Trong mười phút, cảm xúc của hai
chúng tôi dâng trào mạnh mẽ hơn trước gấp mười lần trước đó. Mọi mối
hoài nghi còn vương lại đều bị xua tan ngay khi Kanae đứng dậy, đặt tay
lên vai tôi và nói: “Em đã chăm chỉ cầu nguyện và Chúa đã đặt sự thanh
thản vào trái tim em để em có thể chia tay bạn trai. Em muốn ở bên người
mà em muốn gắn bó trọn đời”.
Không có tay để chạm vào người thân, Nick Vujicic vẫn có thể chạm đến mọi người bằng trái tim của anh.
Tuyệt quá!
Mọi nỗi thất vọng, mọi nỗi nhọc nhằn vất
vả, mọi thất bại, sợ hãi, mọi nỗi buồn trong cuộc đời tôi trở nên không
đáng kể và bị lãng quên trong cái giây phút chiến thắng tuyệt vời mà
Chúa ban cho đó. Trí óc tôi dường như không thể bao quát hết cái sự thực
rằng người phụ nữ trẻ đặc biệt này đã nói rằng cô muốn dành phần còn
lại của cuộc đời làm vợ của tôi.
Vợ của tôi!
Kanae đã nói với tôi rằng cô bị tôi hút
hồn ngay từ lần đầu tiên chúng tôi gặp nhau, nhưng hơn thế, cô cảm thấy
một sự kết nối mạnh mẽ về cảm xúc giữa tôi và cô khiến cô choáng ngợp.
Là một người chín chắn hơn tuổi của mình, cô muốn hành động vì niềm tin
chứ không phải dựa trên cảm xúc, vậy nên sau lần gặp gỡ đầu tiên ấy, cô
chủ động kiềm chế cảm xúc và cầu nguyện để xin sự dẫn dắt của Chúa.
“Em đã cầu xin Chúa cho em biết những
cảm xúc đó là gì, liệu có phải chúng chỉ là sự rung động nhất thời hay
không, hay đó thực sự là hiệu tín của Chúa dành cho một mối quan hệ lâu
dài”, cô nói. “Em đã không muốn dựa vào những cảm xúc của mình. Em không
muốn dấn bước chỉ vì lý do đó, vậy nên em không ngừng cầu nguyện”. Nói
một cách khác, Kanae đã biến niềm tin thành hành động.
Lời cầu nguyện của tôi dành cho bạn là
một ngày nào đó khi bạn sẵn sàng đón nhận, Chúa sẽ đặt sự mãn nguyện vào
trái tim bạn, bằng cách mang đến cho bạn một người thực sự yêu bạn,
hoặc bằng cách cho phép bạn cảm thấy một cách đầy đủ rằng bạn thực sự
hạnh phúc bên một người nào đó.
Hãy chuẩn cho ngày đó bằng cách giữ niềm
tin trong tim và cố gắng phấn đấu để trở thành người tốt nhất có thể.
Hãy yêu thương mọi người càng nhiều càng tốt. Hãy mở rộng cánh cửa của
trái tim, và Chúa sẽ lo phần còn lại, bạn ạ.
Sống có mục đích và đam mê
Khi tôi còn nhỏ, cha mẹ tôi đã cố gắng
nhìn về phía trước và mường tượng ra tương lai của tôi sẽ như thế nào.
Cha tôi là một nhân viên kế toán và ông đã gợi ý rằng tôi nên theo nghề
của ông: “Con giỏi toán, và con có thể thuê người khác để giúp con trong
công việc”. Gặm những con số là thú vui đối với tôi. Việc làm tính bằng
ngón tay và ngón chân không phải là một sự lựa chọn dành cho tôi, nhưng
nhờ có kỹ thuật hiện đại và nhờ mẩu bàn chân bé xíu của mình, tôi có
thể sử dụng máy tính và máy tính điện tử một cách dễ dàng. Vậy nên ở
trường đại học tôi thực hiện theo kế hoạch của cha mẹ, học ngành hoạch
định tài chính và kế toán. Ý nghĩ giúp mọi người đưa ra những quyết định
hợp lý liên quan đến tiền bạc, góp phần vạch ra những kế hoạch tài
chính chiến lược giúp họ giàu có đã hấp dẫn tôi. Tôi cũng thích hoạt
động trên thị trường chứng khoán, nơi tôi đã có những trải nghiệm cả vui
lẫn buồn.
Làm một người hoạch định tài chính dường
như là một cách tốt để vừa phục vụ người khác vừa có thể nuôi sống được
bản thân, và (tôi hy vọng) nuôi sống được cả gia đình. Tuy nhiên, tôi
chưa bao giờ cảm thấy hoàn toàn tâm huyết với kế hoạch đó. Tôi luôn có
cảm giác rằng Chúa đang gọi tôi đi theo một con đường khác. Tôi bắt đầu
thực hiện các buổi nói chuyện chia sẻ kinh nghiệm vượt lên nghịch cảnh
của mình với các bạn cùng lớp ở trường trung học. Các bạn học của tôi
quan tâm và đáp lại những lời tôi nói. Tôi đã chạm được đến trái tim họ.
Dần dần tôi chia sẻ niềm tin của mình với mọi người nhiều hơn. Việc
truyền giáo và khích lệ người khác trở thành niềm đam mê lớn nhất của
tôi.
Đó là một món quà tuyệt vời. Nhiều người
đã phải rất vất vả để tìm ý nghĩa và hướng đi trong cuộc đời. Họ nghi
ngờ giá trị của bản thân bởi họ không biết chắc chắn mình có thể cống
hiến hoặc tạo dấu ấn trong cuộc đời bằng cách nào. Có lẽ bạn không xác
định được tài năng, khả năng, mối quan tâm của bạn nằm ở đâu. Thử cái
này, thử cái khác trước khi xác định được tiếng gọi của cuộc đời bạn
cũng là điều thường xảy ra. Thay đổi hướng đi vài lần cũng không phải là
điều lạ.
Tôi khuyến khích bạn xác định rõ điều gì
khiến bạn hạnh phúc, khiến bạn muốn dồn tất cả tài năng, năng lượng của
bạn vào. Hãy theo đuổi con đường mà bạn đã xác định được, không phải để
đạt được danh vọng và sự giàu có cho bản thân bạn, mà là để cống hiến.
Hãy kiên nhẫn nếu như thực tế đòi hỏi phải có thời gian để tìm ra con
đường của bạn. Bạn nên biết rằng việc xác định được thời điểm thích hợp
để khởi đầu là rất quan trọng, và rằng nếu bạn có niềm đam mê thực sự
trong trái tim, niềm đam mê ấy sẽ không lụi tàn. Bạn cũng nên hiểu rằng
ngay cả những đam mê cũng có thể đi cùng với sự rủi ro. Và nếu một niềm
đam mê nào đó trong bạn cạn kiệt, thì đó có thể là vì Chúa có kế hoạch
lớn lao hơn, tốt đẹp hơn dành cho bạn.
Tìm niềm đam mê của bạn
Bạn sẽ biết mình đã tìm được niềm đam mê
khi tài năng, hiểu biết, năng lượng, sự tập trung và sự tận tụy của bạn
đều hội tụ vào một việc gì đó theo một cách khiến bạn phấn khởi, hào
hứng giống như một đứa trẻ say sưa chơi một trò chơi mà nó thích. Công
việc và thú vui của bạn hòa làm một. Bạn cảm thấy như thể các cơ hội
dành cho bạn là vô biên. Việc bạn làm trở thành một phần con người bạn,
và những lợi ích do công việc bạn làm mang đến cho người khác khiến bạn
thỏa mãn hơn những phần thưởng dành cho bản thân bạn.
Niềm đam mê của bạn dẫn bạn đến với mục
đích sống. Cả hai yếu tố đó được kích hoạt khi bạn đặt niềm tin vào khả
năng của mình và chia sẻ nó với thế giới. Bạn tồn tại trên đời này vì
mục đích của cuộc đời bạn, cũng như tôi sống trên đời này vì mục đích
của tôi. Từng phần của con người bạn – từ tâm hồn, thể xác, sức mạnh
tinh thần, những tài năng độc đáo và trải nghiệm sống – đều tồn tại để
thỏa mãn mục đích sống.
Bạn biến niềm tin của mình thành hành
động bằng cách sống với niềm đam mê, xác định rõ mục đích của mình và
xây dựng cuộc sống, phát triển và sử dụng tài năng của mình một cách đầy
đủ, trọn vẹn nhất. Việc gì thúc đẩy bạn? Việc gì khiến bạn phấn khởi
mỗi ngày? Việc gì bạn làm một cách tự nguyện, chỉ mong sống với nó mà
thôi? Việc gì khiến bạn làm mãi không chán? Có việc gì đó mà bạn sẵn
sàng từ bỏ mọi việc khác để làm? Việc gì khiến bạn cảm thấy thực sự bị
thôi thúc để thực hiện và hoàn thành cho bằng được?
Nếu những câu hỏi mà tôi đã nêu ra ở
đoạn trên vẫn không giúp bạn xác định được một niềm đam mê trong đời,
thì hãy thử hỏi những người thân của bạn để họ đưa ra những đánh giá và
gợi ý. Họ thấy bạn có tài năng, sở trường gì? Họ nghĩ bạn có thể tạo dấu
ấn trong lĩnh vực nào? Họ thấy bạn nhiệt tình, hăng hái nhất trong việc
gì?
Nick Vujicic Được Vợ Yêu Ngay Từ Cái Nhìn Đầu Tiên (2)
Nếu bạn phải vất vả mới tìm người thương
của mình như tôi thì bạn nên biết rằng trong trường hợp của tôi thắng
lợi cuối cùng thực sự vẻ vang.
… Đã vài năm tôi nỗ lực tạo dựng lại sự
tự tin và xây dựng mối quan hệ mới. Tôi kết bạn với một số phụ nữ tuyệt
vời, nhưng tôi thường cảm thấy cô đơn và khao khát có được một mối quan
hệ thực sự lâu dài, sâu sắc.
Có thể ngay lúc này đây bạn đang cảm
thấy cô đơn và không được yêu, nhưng hãy coi thử thách này là sự chuẩn
bị để bạn đón nhận những năm tháng hạnh phúc lâu dài. Tôi biết đối với
một số người, những lời này của tôi nghe có vẻ quá lạc quan hoặc ngây
thơ, và có nhiều lần trong đời tôi có lẽ đã từng cảm thấy như vậy. Nhưng
bây giờ, nhờ niềm tin trong hành động, chiếc ly không của tôi đã được
rót đầy đến mức trước đây có nằm mơ tôi cũng không dám mơ tới.
Sự cạnh tranh của trái tim
Nếu chuyện tình cảm của bạn diễn ra êm
ả, thì bạn nên cảm thấy biết ơn. Nếu bạn phải vất vả mới tìm người
thương của mình như tôi thì bạn nên biết rằng trong trường hợp của tôi
thắng lợi cuối cùng thực sự vẻ vang. Hãy tin vào điều đó, và tôi sẽ
nguyện cầu rằng điều đó sẽ trở thành sự thật với bạn cũng như nó đã trở
thành sự thật với tôi. Tôi cảm thấy rất biết ơn và cảm kích vì cuộc sống
của tôi đã diễn ra theo cách tuyệt vời đó. Tôi thậm chí không thể nói
với bất cứ ai rằng tôi đã có được cuộc sống tốt đẹp vượt ngoài sức tưởng
tượng, bất chấp những khuyết tật và những khó khăn, thách thức mà tôi
đã phải đối mặt. Giờ đây tôi phải nói rằng tôi có được cuộc sống tuyệt
vời này là nhờ những khuyết tật của tôi.
Tôi khuyến khích bạn coi những thách
thức trong quan hệ tình cảm và các khía cạnh khác của đời sống là những
điều may mắn tiềm tàng. Đó là những may mắn mà một ngày nào đó bạn sẽ
nhận ra dù giá trị của chúng hiện thời chưa thật rõ ràng. Ngồi đó trên
tràng kỷ tại nhà của Tammy, tôi chắc chắn đã không thấy được giá trị
chứa đựng trong cái thực tế rằng người con gái mà tôi phải lòng đã có
người yêu. Khi tôi biết rằng Kanae đã có bạn trai, tôi nghĩ trái tim tôi
sắp nổ tung trong lồng ngực.
Kanae đã nhìn tôi bằng ánh mắt đầy ấm áp
và quan tâm, làm sao có chuyện cô đã có bạn trai được cơ chứ? Tôi đã tự
lừa phỉnh mình chăng? Tôi bị loạn trí rồi chăng?
Tôi đang nghĩ như vậy thì Kanae và bạn
trai về. Người bạn trai vừa bước vào cửa đã lập tức xông thẳng lên cầu
thang và không để ý thấy tôi đang ngồi ở tràng kỷ.
Tammy chẳng bỏ sót điều gì. Nhìn ra từ
trong bếp, chị nhận thấy vẻ thất vọng của tôi và mặt chị trắng bệch. Chị
hiểu rằng trái tim tôi đang hướng về đâu khi tôi cố nở nụ cười trước
cái ôm thắm thiết của Kanae. Việc giả vờ bình thản không còn nằm trong
kế hoạch nữa.
“Vậy là em có bạn trai rồi ư?”, tôi hỏi. “Hai người yêu nhau được bao lâu rồi?”
“Khoảng một năm, anh ạ”, Kanae nói.
Vực thẳm mà tôi nghĩ mình rơi vào dường như bỗng sâu hơn.
Tôi phát điên với chính mình vì đã hiểu
không đúng về cô gái này, người rõ ràng chỉ coi tôi như một người bạn mà
thôi. Tôi muốn đi đến một chỗ nào đó và dùng trán đập dập móng chân của
mình, nhưng ở đó đang có món lasagna nóng hổi. Bữa tối được dọn ra. Bạn
trai của Kanae xuống với chúng tôi, tự giới thiệu
bản thân. Cậu ấy thân thiện và có vẻ là một anh chàng tốt bụng, nhưng
lúc đó tôi không có tâm trạng kết bạn với cậu ấy. Xin Chúa tha thứ cho
con, gã này chẳng liên quan gì tới con ngoại trừ việc gã có một người
bạn gái, người mà con yêu mê mệt.
Trong suốt bữa ăn, tôi cố chịu đựng để
không cắn đứt đầu anh bạn trai tội nghiệp của Kanae. Người chăm sóc của
tôi và tôi ở lại nhà của Tammy, Kanae và Yoshie cũng ở lại, vậy nên đêm
đó có vẻ là một đêm dài. Không biết gần đây có khách sạn bình dân nào
không? Tôi nghĩ.
Nhưng đó là một thái độ tồi và thật khó
giải thích. Tôi phải khẩn trương và tận dụng tình huống này mới được.
Tôi sang phòng giải trí cùng với Tammy và các con của chị, kiếm một chỗ
trên chiếc trường kỷ thật êm. Sau khi bạn trai của Kanae ra về, cô vào
với chúng tôi. Khi Tammy và bọn trẻ con đi ngủ, tôi bị bỏ lại một mình
với cơn mê đắm của mình, và trong thoáng chốc tôi đã nghĩ đến việc trải
lòng cùng cô ấy. Nhưng thay vì làm thế tôi quyết định giữ sự đứng đắn và
gạt bỏ ý nghĩ đó đi.
Có lẽ tôi đã thở dài vài lần. Có lẽ khi
ấy tôi đã không nén được vài tiếng rên rỉ. Mặc dù muốn lắm nhưng tôi đã
không khóc như một nữ thần báo thù. Tôi chìm trong cảm giác tủi thân đến
nỗi tôi không biết Kanae đã rời khỏi ghế của mình. Bỗng nhiên tôi thấy
cô ngồi xuống bên tôi và nhìn đăm đăm vào mắt tôi.
Em đẹp lắm, và em không biết tôi yêu em biết nhường nào đâu!
“Nick, em có thể nói với anh một chuyện được không?”, cô hỏi.
Người Đàn Ông Băng Giá trong tôi tan
chảy. Tôi không thể cưỡng lại người phụ nữ này. Tôi hầu như không thể
thở khi cô ở bên tôi. Huy động mọi khả năng kiểm soát bản thân nhưng tôi
vẫn phản ứng một cách lộ liễu nhất sự run rẩy mà một gã trai đang ốm
tương tư thể hiện. Tôi cảm thấy biết ơn vì người trợ giúp của tôi đang
nghe nhạc say sưa với đôi mắt lim dim.
“Được chứ, có chuyện gì vậy?”
Người con gái trong mộng của tôi bắt đầu
tâm sự với tôi về bạn trai của cô. Quan hệ của họ không được như cô hy
vọng. Kanae có những mối nghi ngờ và lo lắng về tương lai của mối quan
hệ đó. Gia đình cô không ưa cậu ta, và đã mấy tháng rồi, từ trước khi
chúng tôi gặp nhau lần đầu, cô đã ấp ủ ý định chia tay. Cô thích cậu ta,
nhưng cậu ta không phải là người cô muốn chia sẻ cả cuộc đời, cô giải
thích.
Tôi khoác cho mình cái vẻ ngoài của
người đang lắng nghe chăm chú hết mức. Điều đó chắc hẳn đã được thể hiện
bằng vẻ mặt đầy quan tâm và lo lắng. Và cả vẻ sáng suốt, đồng cảm của
tôi nữa.
Mặc dù tôi muốn biến thành cái xà beng
nạy Kanae ra khỏi bạn trai của cô, tôi biết cô tin cậy tôi và đang tìm
kiếm lời khuyên ở tôi. Giống như một vị thẩm phán đang trải nghiệm sự
xung đột về lợi ích, tôi phải rút khỏi “vụ” này và tuân theo phán quyết
của Tòa tối cao.
“Tôi hiểu những lo lắng của em. Em lo
lắng như vậy cũng có lý. Em nên cầu nguyện và xin Chúa giúp em đi đến
quyết định”, tôi nói.
Nếu như Kanae đơn giản chỉ cảm ơn tôi vì
lời khuyên đó và để tôi ngồi lại một mình ở tràng kỷ rồi bước ra khỏi
phòng thì chuyện của chúng tôi đã kết thúc tại đó. Thay vì thế, đôi mắt
mở to đen láy đầy ấm áp của cô nán lại, và ngồi sát bên tôi.
Tôi nghe thấy những lời này được thốt ra
và thoạt đầu tôi không thể tin chúng xuất phát từ chính miệng của mình:
“Tôi muốn hỏi em một câu. Em có thể nói cho tôi biết điều gì xuất hiện
trong tâm trí của em khi tôi nói hai tiếng: Tháp Chuông?”.
“Ánh mắt của chúng ta”, cô đáp không chút ngập ngừng.
“Em nói thế nghĩa là thế nào?”, tôi hỏi.
“Ánh mắt của chúng ta”, cô nhắc lại. “Em
cảm thấy một điều gì đó khi chúng ta nhìn nhau, và em choáng váng bởi
từ trước tới giờ em chưa từng có cảm giác đó”.
Ôi! Vậy là không chỉ mình mình bị “sét đánh”, tôi nghĩ.
“Nick, từ đó em cầu nguyện và ăn chay để xin Chúa chỉ dẫn em phải làm gì”, Kanae nói.
“Tại sao ở Tháp Chuông em không nói cho anh biết em đã có bạn trai?”
“Em đã định xin Tammy địa chỉ email của
anh để nói cho anh biết tất cả, nhưng Tammy nói với em rằng anh nhắn tin
cho chị ấy nói rằng chị của em làm anh nghẹt thở…”
“Không, không, không phải đâu”, tôi nói. “Anh nhắn tin cho Tammy để nói về em, chứ không phải về Yoshie.”
“Về em ư?”
“Em là người anh trò chuyện nhiều nhất
trong ngày hôm đó. Em là người đã hút hồn anh và trong khi anh diễn
thuyết không lúc nào anh rời mắt khỏi em, và em là người anh nhắc tới
khi anh nhắn tin cho Tammy.”
“Ôi, em cứ nghĩ anh tán tỉnh cả hai chúng em!”
“Không”, tôi quả quyết.
Chúng tôi im lặng trong một giây.
“Vậy là em vừa nói với anh rằng việc em cầu nguyện và ăn chay liên quan đến anh, đúng không?”
“Đúng, em không biết phải làm gì”, Kanae nói. “Em có bạn trai, nhưng em chưa bao giờ có cảm giác giống như thế khi anh nhìn em.”
“Em nói nghiêm túc chứ?”, tôi hỏi.
Kanae im lặng.
Tôi cũng im lặng.
Cả hai chúng tôi đều không tìm được lời
để nói. Chúng tôi đã phải lòng nhau, nhưng cả hai chúng tôi đều tự hành
hạ mình bằng sự hiểu lầm. Chúng tôi lại nhìn nhau đắm đuối và càng ngồi
bên nhau lâu, tôi càng không muốn rời mắt khỏi Kanae.
Tôi đã bị thôi miên.
Tôi hoảng sợ.
Tôi cảm thấy một niềm khao khát mãnh
liệt thúc giục tôi hôn cô. Những rào cản trong cảm xúc đã được hạ xuống.
Chúng tôi đã mở lòng và chia sẻ tâm tư. Tuy nhiên cô hiện đang có bạn
trai và điều đó khiến tôi buồn khôn tả.
Kanae dường như đọc được ý nghĩ của tôi.
“Chúng ta phải làm gì đây?”, cô hỏi.
“Chúng ta chẳng thể làm gì cả. Chúng ta phải quên chuyện này đi. Em có bạn trai rồi mà.”
Mình thực sự đã nói như vậy ư?
“Giờ em nên đi đi”, tôi nói với cô. Bởi vì tôi muốn hôn em quá chừng.
Tôi bị giằng xé bởi những ý nghĩ về niềm
vui sướng và cảm giác hoảng sợ. Người con gái trẻ trung xinh đẹp này
thực sự có tình cảm với tôi. Nàng có thể đã yêu tôi! Nhưng nàng có bạn
trai rồi.
Tôi phải chôn chặt tình cảm của mình thôi.
“Hãy ôm tạm biệt anh và đi lên gác đi”,
tôi nói với cô. “Chúng ta cần cầu nguyện để xin sự giúp đỡ của Chúa. Cho
dù tình cảm đó là gì, chúng ta cũng cần cầu xin Chúa giúp chúng ta gạt
bỏ nó đi.”
Tôi đau khổ và Kanae cũng vậy. Chúng tôi
quyết định đường ai nấy đi và tin rằng nếu chúng tôi được sinh ra để ở
bên nhau, thì Chúa sẽ tạo ra những phép màu.
Sau khi Kanae rời khỏi phòng, tôi cầu
nguyện tại tràng kỷ ít nhất khoảng một giờ, cầu xin Chúa làm cho trái
tim tôi bình yên trở lại. Sau đó tôi cầu xin Người giúp tôi ngăn chặn
khao khát muốn ở bên Kanae nếu như Người không muốn chúng tôi bên nhau.
Tôi cố thuyết phục bản thân rằng nếu Kanae không phải là người dành phụ
nữ dành cho tôi, thì chúng tôi sẽ tiếp tục đường ai người nấy đi.
Suốt đêm hôm đó tôi toàn mơ thấy Kanae,
mà sáng ra tôi phải chào tạm biệt cô. Trước khi chia tay, tôi, Kanae và
Tammy ở trong bếp nói về chuyện đã xảy ra. Tammy xin lỗi vì khi tôi nhắn
tin cho chị ấy sau buổi diễn thuyết ở Tháp Chuông, chị đã nghĩ rằng tôi
thích Yoshie chứ không phải là Kanae. Chúng tôi chấp nhận lời xin lỗi
và bỏ qua cho chị. Sau đó chúng tôi chào tạm biệt nhau. Tôi rời khỏi đó
mà không biết liệu tôi có còn gặp lại Kanae nữa hay không, liệu có bao
giờ tôi được ở bên cô một ngày nào nữa không. Tinh thần tôi mệt mỏi vì
những cảm xúc vui buồn mà tôi đã trải qua trong hai mươi bốn giờ vừa
qua. Tôi cảm thấy có một niềm an ủi rằng Kanae đã thú nhận rằng cô có
tình cảm với tôi. Biết được như vậy là điều rất ý nghĩa đối với tôi.
Tình cảm của Kanae xác nhận rằng không phải tôi tưởng tượng ra mọi
chuyện ở trong đầu hoặc mơ mộng hão huyền.
Bản thân sự thật rằng người con gái trẻ
trung, xinh đẹp, tốt bụng và thông minh như Kanae có thể coi tôi là
người cô ấy yêu đã là một niềm hạnh phúc đối với tôi rồi, và tôi phải
cảm ơn Chúa vì món quà lớn lao đó. Kanae đã gây ấn tượng đối với tôi như
người phụ nữ được nhắc đến trong Kinh Thánh, một người vợ hoặc người
phụ nữ có tính cách cao quý. Tính cách và niềm tin của Kanae dành cho
Chúa đã hấp dẫn tôi. Một phần của việc hành động theo niềm tin trong các
mối quan hệ tình cảm là phấn đấu để trở thành người tốt nhất trong khả
năng của bạn và tin rằng sớm muộn gì cũng có người đem lòng yêu bạn.
Điều đó có nghĩa là tin rằng trong cuộc đời nhất định sẽ có người chú ý
đến bạn, nhìn vượt trên những khiếm khuyết và thiếu sót của bạn, và dù
bạn không hoàn hảo, người đó vẫn yêu bạn.
Tôi kể chuyện tình của mình để
khuyến khích bạn tin vào điều đó. Bạn nên biết rằng nếu tôi có thể có
được tình yêu tôi mong muốn thì bạn cũng có thể. Nếu như vậy là chưa đủ
thì bạn hãy nhìn ra xung quanh mình. Thế giới này đầy những người không
hoàn hảo, những người bình thường, đã tìm được tình yêu và người bạn đời
của mình. Tình yêu có thể đến với bạn. Tôi cầu cho một nửa của bạn sẽ
sớm tìm thấy bạn, và tôi cầu mong rằng sự gắn bó giữa các bạn mạnh hơn
những thách thức mà các bạn sẽ phải đối mặt.
Còn tiếp…
Nguồn từ ngongio.com
Ps: Đọc những lời này mình vô cùng xúc động và niềm tin trong mình càng lớn, chắc chắn ở đâu đó sẽ có người cùng đi với mình đến suốt cuộc đời này.
Đăng ký:
Nhận xét (Atom)



