Thứ Tư, 24 tháng 4, 2013

10 điều khác biệt nhất giữa KẺ GIÀU và NGƯỜI NGHÈO (01)

ĐIỀU 01:NGƯỜI GIÀU NGHĨ DÀI, NGƯỜI NGHÈO NGHĨ NGẮN
Xã hội có thể được chia thành 5 lớp người: rất nghèo, nghèo, trung lưu, giàu và rất giàu. Mỗi nhóm người nghĩ về tiền bạc theo cách khác nhau. Người rất nghèo nghĩ theo ngày. Người nghèo nghĩ theo tuần. Trung lưu nghĩ theo tháng. Người giàu nghĩ theo năm, còn những người rất giàu nghĩ theo thập kỉ.
Có ba mục tiêu cơ bản trong tư duy của 5 nhóm người trên. Mục tiêu chính của nhóm người rất nghèo và nghèo là tồn tại. Mục tiêu cơ bản của tầng lớp trung lưu là sự tiện nghi, sung túc, còn mục tiêu của lớp người giàu và rất giàu là tự do.
Lí do của lớp người nghèo và trung lưu suy nghĩ như vậy là  do họ có trí lực nghèo nàn. Họ nghĩ rằng tiền trên thế giới không đủ nhiều để mọi người đều dự giả. Người giàu và rất giàu thì biết sự thật: ai cũng có thể giàu.
Niềm tin vào tiền bạc quyết dịnh số tiền mà bạn kiếm được. Nếu trí lực nghèo nàn, bạn sẽ chỉ tìm cách sống sót hoặc kiếm đủ để sống sung túc. Còn nếu có khả năng tư duy phong phú, bạn sẽ tìm kiếm tự do. Câu châm ngôn cổ “ Cứ tìm rồi sẽ thấy” hoàn toàn đúng khi nói về vấn đề tiền bạc. Bạn thật sự có thể đạt được những điều mình tìm kiếm trong cuộc sống. Nếu cố gắng để tồn tại, bạn sẽ sống sót. Nếu khát khao sung túc, bạn sẽ được sung túc. Nếu tìm kiếm sự tự do, bạn sẽ có tự do.
Nghĩ dài có sức mạnh rất lớn. Nó có thể và sẽ khiến bạn trở nên giàu có nếu bạn biết biến nó thành một thói quen.
NGƯỜI NGHÈO NGHĨ THEO TUẦN. NGƯỜI GIÀU NGHĨ THEO NĂM, CÒN NGƯỜI RẤT GIÀU NGHĨ THEO THẬP KỈ.
Hãy nhìn xa hơn vào từng nhóm người này.
Bạn sẽ gặp cách nghĩ ngày một ở những người lao động phổ thông theo ngày và những người ăn xin trên đường phố.
Nghĩ theo tuần của người nghèo là sống dựa vào từng kỳ lương và chỉ dừng lại ở mức đủ sống.
Nghĩ theo tháng như của tầng lớp trung lưu là quan tâm đến hóa đơn hàng tháng, ví dụ hóa đơn tiền nhà đất, tiền xe hơi, tiền thẻ tín dụng và các tài khoản xoay vòng khác.
Nghĩ theo năm như của người giàu là khi bắt đầu học về nghĩa vụ tài chính, khả năng tư duy tài chính và đầu tư.
Nghĩ hàng thập kỉ như của những người rất giàu là khi bạn hoạch định những kế  hoạch kinh doanh cho tương lai rất xa. Đó là khi con người học cách trốn thuế hợp pháp để giữ lại đồng tiền cho bản thân và sai khiến chúng. Đó là khi con người học cách nhượng lại tài sản của mình cho các thế hệ sau mà không bị chính phủ can thiệp, tước mất một phần những gì họ đã dành cả đời để xây dựng. Những người rất giàu có thu nhập lớn hơn nhiều so với con số 500.000 đô la một năm. Những người rất giàu kiếm được ít nhất một triệu đô la mỗi năm.
NẾU CỐ GẮNG ĐỂ TỒN TẠI, BẠN SẼ SỐNG SÓT. NẾU KHÁT KHAO SUNG TÚC, BẠN SẼ ĐƯỢC SUNG TÚC. NẾU TÌM KIẾM SỰ TỰ DO, BẠN SẼ CÓ TỰ DO
Hãy hướng tư duy của bạn tới tương lai
Càng suy nghĩ dài hơi, bạn càng trở nên giàu có. Hầu hết những người giàu mà tôi biết đều có những kế  hoạch kinh doanh kéo dài ít nhất 10 năm sau. Khi bắt đầu suy nghĩ theo từng năm, thu nhập của tôi bắt đầu tăng dần. Tôi tự hỏi mình những câu hỏi như: làm thế nào để tăng gấp đôi thu nhập trong năm nay? Làm sao năm nay trả thuế ít hơn mà vẫn không phạm pháp? Khi nhận ra nguyên lý nghĩ dài trong cuộc sống của các bậc đàn anh, tôi đứng trước thách thức phải nhìn sâu xa hơn vào tương lai. Tôi dành những khoảng thời gian nhất định để nghĩ về những điều mình muốn trong cuộc sống trong vòng 5, 10 và 20 năm nữa, tôi lập kế hoạch để đạt được điều đó.
Vậy bạn muốn cuộc sống của mình 10 năm nữa sẽ thế nào? Hãy suy nghĩ và bắt đầu lập kế hoạch cho nó. Suy nghĩ dài hạn cần sự kiên nhẫn. Kiên nhẫn là tài sản của người giàu. Nóng vội là khoản nợ của người nghèo.
Người nghèo muốn được thỏa mãn ngay lập tức. Trong suốt nhiều năm, tôi cũng như vậy. Bất cứ khi nào muốn thứ gì, tôi lập tức trả bằng thẻ tín dụng hoặc ghi khoản chi vào bảng cân đối cuối tháng. Giờ đây tôi biết chờ đợi những thé mình muốn, vì mục tiêu của tôi là tự do thay vì sung túc.
Người giàu và rất giàu còn hình thành kỷ luật đối với việc trì hoãn thỏa mãn cá nhân. Những người giàu ngày nay làm những việc mà người khác không làm, và tương lai, họ sẽ có những gì mà người khác không có. Những người rất nghèo, nghèo và trung lưu sẽ không bao giờ được tự do. Tự do và tự do hơn nữa là mục tiêu của những người giàu và rất giàu. Họ muốn được làm chủ cuộc sống của mình.
Những người nghèo đã trao quyền kiểm soát cuộc sống của mình vào tay kẻ khác, mà mỉa mai thay, đó chính là những người giàu và rất giàu.
Người giàu coi trọng tự do hơn sự tiện nghi sung túc, và vì thế họ có cả hai.
Người nghèo trong sự thoải mái cao hơn tự do, nên chẳng bao giờ có được tự do.
KIÊN NHẪN LÀ TÀI SẢN CỦA NGƯỜI GIÀU. NÓNG VỘI LÀ KHOẢN NỢ CỦA NGƯỜI NGHÈO.
Nghĩ dài trong mọi lĩnh vực của cuộc sống
Tôi muốn bạn hiểu rằng nguyên tắc nghĩ dài này không chỉ áp dụng trong chuyện tiền bạc, mà còn trong tất cả mọi lĩnh vực cuộc sống. Nghĩ lâu dài về một mối quan hệ là khôn khéo. Khi đó, bạn sẽ tôn trọng nhau hơn và suy nghĩ dựa trên quan điểm đem lại lợi ích cho cả đôi bên.
Nếu trong quan hệ tình cảm mà chỉ nhìn những gì trước mắt, bạn sẽ chỉ trông chờ vào những gì mà người khác làm cho mình, và cuối cùng sử dụng con người như những công cụ thỏa mãn bản thân. Nếu thuộc kiểu người luôn sử dụng người khác như công cụ phục vụ mục đích của bản thân thì nhiều khả năng, bạn sẽ trở thành người cô độc, đặc biệt là khi luống tuổi.
Người giàu phát triển các mối quan hệ lâu dài, và chúng cũng giúp họ có được những thành công lâu dài về mặt tài chính. Họ suy nghĩ làm thế nào để phục vụ gia đình, bạn bè và khách hàng tốt nhất.
Đến cuối đời, chính những mối quan hệ lâu dài mà bạn tạo dựng mới khiến bạn thực sự giàu có. Hãy thường xuyên tự hỏi bản thân làm thế nào để xây dựng mối quan hệ sâu đậm hơn, bền chặt hơn với những người mà bạn yêu quí.
Có rất nhiều người thiếu thốn về tiền bạc, có người lại nghèo nàn về tâm hồn. Những ai không biết yêu thương, kiên nhẫn hay tốt bụng, những ai không có lòng vị tha, những ai dễ nổi nóng là những người nghèo nàn về tâm hồn. Hãy tập trung làm giàu cả về mặt tài chính lẫn tâm hồn.
Trở nên giàu có trong các mối quan hệ còn quan trọng hơn cả thành công. Đó là điều thiết yếu. Đó là sự hoàn bị.
Thành công về mặt tài chính mà không kèm theo sự hoàn bị trong tình cảm thì không đáng giá. Hãy suy nghĩ lâu dài về cuộc sống vật chất và tinh thần của bạn.
Nghĩ dài về sức khỏe cũng là khôn ngoan. Khi đó, bạn sẽ dành thời gian để ăn uống và tập thể dục một cách khoa học hơn. Còn không, bạn sẽ lười tập luyện và ăn quá nhiều thức ăn nhanh. Nguy cơ là bạn sẽ thừa cân và thiếu năng lượng sống. Nghĩ lâu dài về sức khỏe cho bạn năng lượng để thành công hơn về mặt tài chính.
Mọi lĩnh vực của cuộc sống đều có mối liên kết với nhau, suy nghĩ lâu dài trong một lĩnh vực sẽ cải thiện tất cả các lĩnh vực khác.
Nghĩ dài trong đời sống tinh thần là khôn ngoan. Bạn muốn dành cả đời để suy nghĩ về điều gì? Có chủ đề nào đem lại cảm hững cho bạn không? Bạn muốn sử dụng trí tuệ của mình vào việc gì?
Người luôn nghĩ về những thứ khơi gợi cảm hứng sẽ có tâm hồn thanh thản. Còn những người nghèo nàn về tình thần thường phàn nàn và dành tâm trí của mình vào những việc họ không muốn làm.
Những người nghèo nàn về tinh thần thường sống trong căng thẳng. Bạn có muốn lòng mình thanh thản hơn không? Nếu có, hãy bắt đầu nghĩ dài trong đời sống tinh thần. Hãy dành tâm trí để nghĩ đến những chủ để mà bạn yêu thích. Hãy cống hiến cuộc sống cho những lĩnh vực có thể khơi gợi cảm hứng và khiến bạn say mê. Hãy tìm cách nào đó để kiếm tiền từ những lĩnh vực mà bạn thích thú và quan tâm.
Đây là bí mật của người giàu: họ làm những thứ họ yêu thích để kiếm tiền. Việc đó khiến họ trở nên giàu có cả về tâm hồn lẫn tài chính. Hãy nghĩ dài trong mọi lĩnh vực của cuộc sống, không chỉ với vấn đề tiền bạc.
ĐẾN CUỐI ĐỜI. CHÍNH NHỮNG MỐI QUAN HỆ LÂU DÀI MÀ BẠN TẠO DỰNG MỚI KHIẾN BẠN THỰC SỰ GIÀU CÓ.
Hãy đặt ra nhiều mục tiêu lâu dài hơn
Để tiến một bước từ người nghèo thành người giàu, hãy bắt đầu lập kế hoạch dài hơi cho tương lai. Hãy đặt ra nhiều mục tiêu lâu dài hơn trong cuộc sống. Con người luôn đặt mục tiêu trong một năm quá cao, nhưng lại đặt mục tiêu quá thấp cho 10 năm tới.
Khi có những mục tiêu lâu dài, bạn sẽ dễ dàng rèn luyện tính kiên trì hơn. Tất cả những người giàu đều đủ kiên trì để vượt qua các thách thức trong cuộc sống. Để đạt được ước mơ của mình, bạn phải nỗ lực hết sức để thực hiện chúng. Người nghèo thường bỏ cuộc khi chịu áp lực. Vì muốn sung túc ngay, nên họ không kiên trì khi gặp khó khăn. Những những người giàu vẫn đi tiếp chặng hai, chặng ba và cả chặng bốn. Họ làm bất cứ điều gì để trở nên giàu có. Bở họ suy nghĩ lâu dài, nên bước tiếp và bước tiếp cho đến khi tìm thấy tự do và sự giàu sang.
CON NGƯỜI LUÔN ĐẶT MỤC TIÊU TRONG MỘT NĂM QUÁ CAO, NHƯNG LẠI ĐẶT MỤC TIÊU QUÁ THẤP CHO 10 NĂM TỚI.
 

ĐỂ GIÀU CẦN HIỂU VỀ TIỀN

5 câu hỏi cần suy nghĩ
1. Bạn đã có tư duy đúng đắn chưa? 


Tư duy tài chính rất quan trọng vì nó sẽ định hướng tính cách của bạn. Bạn coi tiền là bạn bè hay kẻ thù? Bạn đang coi tiền là công cụ hay nó chỉ giảm đi cơ hội và khả năng đưa ra quyết định đúng đắn của bạn? Không quan trọng bạn đang bắt đầu sự nghiệp hay đã là một CEO danh giá, tư duy tài chính của bạn sẽ là chìa khóa để làm giàu

Khả năng làm giàu không phụ thuộc vào học vấn hay khả năng kiếm tiền. Những người thông minh, quyền lực có thể phạm sai lầm đau đớn với tiền bạc khi họ không đi theo nguyên tắc cơ bản như sống dưới mức bạn có thể, có vừa đủ các thể loại bảo hiểm tốt và chịu khó đầu tư cho tương lai. Bạn hẳn đã nghe về những ngôi sao nhạc rap hay người mẫu thời trang kết cục phá sản mặc dù họ đã làm ra hàng đống tiền. Sự thật là ai cũng có thể kết cục nghèo đói không cần biết bao nhiêu tiền đã ra vào tài khoản của họ. Cũng như thế, ai cũng có thể kết cục giàu có nếu họ có tư duy đúng đắn và biết cách tiêu tiền. Sở hữu một tư duy tài chính giàu có nghĩa là bạn phải biết rõ những gì bạn cần làm với tiền của mình, và bạn thực sự làm những điều đó.
2.Bạn đã tập trung đúng chỗ chưa?


Bỏ một chút thời gian để tìm hiểu xem cách bạn sử dụng tiền có hợp với giá trị riêng của bạn hay không. Giá trị chính là những gì bạn tin tưởng một cách sâu sắc – như sự độc lập, những mối quan hệ thân thiết, phát triển sức khỏe, hoặc dành dụm cho con cái một bước khởi đầu tốt đẹp. Tôi luôn luôn nói với các khách hàng là tôi có thể nhìn vào sổ sách của họ và biết rõ họ thực sự trân trọng điều gì dựa trên cách họ tiêu tiền. Việc tập trung vào những giá trị mang lại cho bạn nguồn cảm hứng sẽ mang lại động lực sâu sắc để bạn đối mặt với những lựa chọn mới và khó khăn một cách dễ dàng.

Ví dụ: như tăng thêm đóng góp vào tài khoản hưu trí, xây dựng quỹ khẩn cấp, hoặc theo đuổi một kế hoạch chi tiêu nào đó. Và nếu bạn tin tưởng vào giáo dục, bạn nên đưa ra một mục tiêu tiết kiệm $30000 cho việc học hành của con cái mình.

3.Bạn đã dùng đúng sản phẩm chưa? 


Như tài khoản ngân hàng, thẻ tín dụng, các khoản nợ và bảo hiểm cho trường hợp của mình. Có rất nhiều lời mời chào và chúng ta thường lười biếng trong việc khảo giá. Mặc dù hầu hết ngân hàng đang tăng phí, vẫn có những ngân hàng được bảo trợ bởi cục quản lý bảo hiểm mà bạn có thể tạo tài khoản tiết kiệm miễn phí với hàng tá lợi ích. Nếu bạn nợ tín dụng tháng này qua tháng khác, hãy tìm loại thẻ có lãi suất thấp nhất để giảm khoản nợ hàng tháng. Nếu bạn có một bất động sản, hãy liên hệ với người cho thuê để thảo luận về việc cho thuê lại. Đừng quên có một cuộc họp với các đại lý bảo hiểm để thảo luận về các lựa chọn tiết kiệm tiền mà vẫn mang lại kết quả tương đương.
4.Bạn đã hành xử với tiền đúng chưa?


Nếu bạn kiếm tiền chỉ vừa đủ chi tiêu, đó là dấu hiệu rõ ràng cần phải tạo ra kế hoạch cắt giảm chi tiêu. Nếu bạn đang không đầu tư gì cho tương lai, bạn nên tham gia vào kế hoạch nghỉ hưu ở chỗ làm hay mở một tài khoản hưu trí và gửi vào đó một khoản đều đặn hàng tháng. Có những việc mà bạn cần làm hàng tuần, hàng tháng hoặc thậm chí hàng năm, như trả hóa đơn đúng hạn, đối chiếu các tài khoản, xem lại các giao dịch ngân hàng và thẻ tín dụng của mình, kiểm soát tài sản ròng và kiểm tra các báo cáo tín dụng.
5.Bạn đã thuê đúng các chuyên gia chưa? 

Nếu bạn không có một đại lý bảo hiểm sẵn sàng trả lời các câu hỏi, tìm các lợi ích mà bạn có thể đạt được, thì hãy thuê một kế toán thuế. Hãy tận dụng những chuyên gia có thể giúp bạn chọn ra khoản đầu tư tốt nhất từ trường hợp của bạn – rất nhiều kế hoạch về hưu ở chỗ làm cung cấp cho bạn các đại lý như vậy. Nếu bạn cần giúp đỡ về tổng quan tình hình tài chính của mình, như đặt ra mục tiêu, xếp hạng các mục đích, chèo chống ra khỏi một tình trạng phức tạp hãy hẹn gặp một nhà lập kế hoạch tài chính. Rất nhiều khách hàng đến gặp tôi với các thắc mắc tương tự. Làm việc với các chuyên gia giỏi sẽ giúp bạn bước đi rất dài và rất nhanh trên con đường làm giàu.

Làm thế nào để phát triển tài chính. Sau khi trả lời 5 câu hỏi về tư duy, mối quan tâm, sản phẩm, hành động và các chuyên gia, hẳn bạn đã hiểu ra điều gì đang thiếu đi trong cuộc sống tài chính của mình. Để phát triển tài chính hãy bắt đầu với vấn đề bạn quan tâm nhất. Ví dụ, nếu bạn lo lắng về việc mất việc vì bạn không có điều gì khác chống đỡ, ngay lập tức xây dựng một quỹ khẩn cấp. Bạn nên đánh giá lại các câu trả lời ít nhất 1 lần sau 1 năm để xem bạn đã đi xa tới đâu, bạn muốn đi đến đâu và ai là người có thể giúp đỡ.

Thứ Ba, 23 tháng 4, 2013

KHỞI ĐỘNG BUỔI SÁNG TUYỆT VỜI NÀO

Dưới đây là 10 bí kíp giúp bạn dậy sớm hơn với môt buổi sáng tràn đầy sinh lực:

1. Ngủ đủ

Nếu phải dậy sớm, nên sắp xếp công việc để đi ngủ sớm. 8 tiếng ngủ trung bình mỗi đêm sẽ là chìa khóa đầu tiên giúp bạn cảm thấy sảng khoái khi tỉnh dậy vào sáng hôm sau.

2. Ánh sáng mạnh

Nhiều chiếc đồng hồ báo thức ngày nay được chế tạo thêm đèn phát sáng cực mạnh. Ánh sáng của đèn có thể ngang với ánh sáng tự nhiên bên ngoài. Bị luồng ánh sáng như vậy chiếu rọi, đảm bảo bạn sẽ vùng dậy ngay lập tức

3. Chuông báo thức là những bản nhạc êm dịu

Đừng chọn loại chuông báo thức phát ra những âm thanh inh ỏi và chói tai. Những âm thanh đó không hề tốt cho tinh thần của bạn lúc sáng sớm đâu. Tốt nhất nên chọn những bản nhạc êm dịu và ngọt ngào. Một bản nhạc bạn yêu thích vang lên đánh thức bạn dậy còn gì tuyệt bằng?

4. Nán lại trên giường vài phút

Khi tỉnh dậy, đừng vội vàng nhảy xuống đất ngay. Hãy nán lại trên giường vài phút để từ từ bước ra khỏi những giấc mơ còn dở dang và hãy tranh thủ duỗi dài cơ thể. Sự uể oải sẽ tiêu tan hết và thay vào đó là một tinh thần phấn chấn cho ngày mới.

5. Chuẩn bị sẵn quần áo đi làm từ tối hôm trước

Bạn đứng trước gương, ướm thử bộ quần áo đầu tiên rồi sang bộ thứ hai, thứ ba… Sự phân vân của bạn sẽ khiến bạn muộn giờ làm dù đã dậy sớm đấy! Để việc thay quần áo không tốn nhiều thời gian, tốt nhất nên chọn lựa trước bộ quần áo mình sẽ mặc vào ngày mai. Hãy là nó phẳng phiu nếu cần và nhớ đừng thay đổi quyết định nhé!

6. Một cốc nước

Ngay sau khi bước chân xuống giường, hãy uống một cốc nước (nước ấm càng tốt) để cung cấp nước cho cơ thể và loại bỏ những độc tố.

7. Tắm

Buổi sáng là thời điểm lý tưởng cho những tia nước ấm mát-xa khắp cơ thể. Hãy tận dụng những giây phút này để suy nghĩ về những điều tích cực trong cuộc sống hay ngâm nga một bài hát…

8. Lên thực đơn bữa sáng vào tối hôm trước

Sáng nay bạn sẽ ăn bánh mỳ bơ cùng cà phê. Vậy từ tối hôm trước, nên biết vị trí hộp bơ ở đâu và đặt sẵn siêu nước lên bếp. Sáng mai khi tỉnh dậy, bạn chỉ việc bật bếp lên, phết bơ vào bánh. Một bữa sáng nhẹ nhàng với mùi cà phê thơm nức đang chờ bạn thưởng thức.

9. Tập thể dục

Trước khi ngồi vào bàn ăn, hãy dành 5-10 phút cho những động tác thể dục đơn giản như vươn vai, hít thở, vặn mình… Chúng sẽ đem đến cho bạn sự linh hoạt và nhanh nhẹn trong suốt cả ngày.

10.  Ăn sáng

Đã đến lúc dùng bữa sáng với bánh mỳ bơ và cà phê. Đây là một trong ba bữa ăn chính trong ngày nên bạn cố gắng dùng thêm chút hoa quả tươi để bổ sung vitamin và nhớ thay đổi thực đơn thường xuyên để đa dạng các món ăn nhé!

TUYỆT CHIÊU ĐỂ KHỎI NGỦ NƯỚNG

Cuộc sống vội vã và “điên cuồng” ngày nay khiến nhiều người ngay cả lúc ngủ cũng không được nghỉ ngơi thực sự. Và hậu quả là sáng ra họ chỉ kịp bật dậy và vội vã đi làm cho kịp giờ trong khi sự mệt mỏi vẫn chưa “bay biến” hoàn toàn trong cơ thể. Mơ ước của khá nhiều người là làm sao để mỗi sáng ra họ thức dậy mà cảm thấy sảng khoái tinh thần và cơ thể không còn mỏi mệt để sẵn sàng cho một ngày làm việc mới.

Bí quyết ở đây là gì? Giấc ngủ chính là lúc để chúng ta được hoàn toàn nghỉ ngơi. Để mỗi sáng thức dậy khỏe mạnh còn phụ vào các yếu tố được gọi là thói quen của chính mỗi người. Hãy thử những thay đổi nhỏ để cảm nhận những khác biệt nhé.

 
 
1. Không ăn tối ngay trước khi đi ngủ: Quá trình tiêu hóa sẽ mất một thời gian, vì vậy nên tránh đi ngủ ngay sau khi ăn tối. Cách tốt nhất là bạn nên ăn tối vài giờ trước khi đi ngủ. Ngoài ra, tránh uống cà phê, ăn đường, sô-cô-la hoặc uống quá nhiều rượu trước khi đi ngủ. Chúng có thể làm cho đường ruột của bạn khó chịu cũng như khiến bạn không có giấc ngủ sâu vì còn bận tiêu hóa những đồ ăn đó.

2. Môi trường ngủ: Môi trường ngủ của bạn cần thông thoáng và gần với tự nhiên. Chất lượng không khí bạn hít thở trong giấc ngủ là quan trọng nhất nhưng không phải ai cũng nhận ra. Tình trạng chất lượng không khí không tốt có thể dẫn đến nhức đầu, nghẹt mũi... Mở một chút cửa sẽ có tác dụng trao đổi chất để cho phép khí carbon dioxide độc hại bay ra ngoài và nhận khí oxy vào phòng. Nhiệt độ phòng cũng rất quan trọng, phải làm sao để không quá nóng hoặc quá lạnh. Ngoài ra, đầu tư vào một chăn nệm và gối phù hợp nhu cầu thoải mái của bạn là việc nên làm.

3. Ngủ sớm: Nếu bạn muốn dậy sớm, bạn phải đi ngủ sớm. Dậy sớm sẽ giúp bạn tỉnh táo hơn trong các công việc buổi sáng cũng như thực hiện tốt hơn những công việc cần thiết phải làm trong ngày.
 
4. Thở sâu: Hãy “giải phóng” tất cả tâm trí của bạn trước khi vào giấc ngủ. Thực hành một số kỹ thuật hít thở sâu và nếu có thể hãy dành một vài phút để thiền, giấc ngủ của bạn sẽ đạt hiệu quả tối đa.

5. Đi vệ sinh: Thận của bạn tiếp tục làm việc khi bạn đang ngủ và buổi sáng bàng quang của bạn sẽ đầy. Nếu bàng quang của bạn đầy lên, bạn có thể cảm thấy cần phải đi vệ sinh vào ban đêm và điều này làm rối loạn giấc ngủ của bạn. Vì vậy, điều quan trọng là đi vệ sinh trước khi đi ngủ ngay cả khi bạn cảm thấy không có nhu cầu.
 

6. Ngủ đủ giấc: Ngủ đủ thời gian còn tùy thuộc vào cơ thể mỗi người, trung bình thì là từ 6-8 giờ . Chú ý sự khác biệt giữa 6-8 giờ của giấc ngủ và giấc ngủ ảnh hưởng thế nào đến bạn. Hãy hiểu cơ thể mình cần ngủ bao nhiêu là đủ.
 
7. Tránh dùng thuốc ngủ: Thật không may, có nhiều người dùng thuốc ngủ và các loại thuốc khác để giải quyết các vấn đề giấc ngủ của mình. Nhưng cách này không trị tận gốc nguyên nhân mất ngủ của bạn. Nếu muốn dùng thuốc, cần dùng thep chỉ định của bác sĩ.
 
8. Đặt báo thức ở bên ngoài giường: Không bao giờ báo thức bên cạnh giường ngủ. Luôn luôn giữ cho nó một chút xa xa để khi báo thức bạn sẽ phải dậy và mất thời gian đi bộ ra để tắt. Điều này sẽ ngăn chặn việc bạn chỉ cần nhấn nút báo thức và tiếp tục chìm vào giấc ngủ của mình.
 
9. Dậy ngay lập tức: Nếu có tiếng chuông báo thức hoặc khi tỉnh dậy, bạn nên dậy luôn lúc đó. Việc này giúp bạn tỉnh táo hơn hơn là lại cố gắng “ru” mình ngủ tiếp. Vì nếu có ngủ tiếp, cơ thể bạn có thể không bao giờ hoàn toàn ngủ vì cơ thể cứ chờ để dự đoán những âm thanh báo động tiếp theo. Vì vậy, bạn sẽ cảm thấy mệt mỏi hơn.
 
10. Tỉnh dậy với một nụ cười: Ngay sau khi bạn thức dậy, hãy nở một nụ cười. Có nhiều cơ hội và điều tốt lành đang chờ bạn. Hãy mở trái tim để đón nhận chúng.
 
 
11. Để ánh sáng mặt trời chiếu vào phòng: Mở rèm cửa để cho ánh sáng mặt trời chiếu vào phòng là một cách tuyệt vời để làm cho bạn cảm thấy tỉnh táo hơn. Tâm trí của bạn sẽ phản ứng với ánh sáng và giúp bạn nhanh chóng tỉnh táo.
 
12. Uống một ly nước: Cơ thể bạn mất chất lỏng qua đêm nên có thể làm cho bạn cảm thấy một chút mệt mỏi khi thức dậy. Uống một ly nước khi dạ dày trống rỗng sẽ kích thích quá trình trao đổi chất và như vậy bạn sẽ cảm thấy tỉnh táo hơn.
 
13. Tập thể dục: Khi bạn đang còn lơ mơ vào buổi sáng thì hãy thực hiện một vài thao tác thể dục. Cơ thể tiết ra chất endorphins làm cho bạn cảm thấy tốt hơn. Bạn càng thực hiện nhiều năng lượng hơn bạn càng khỏe mạnh hơn.
 
14. Ăn một bữa sáng đầy năng lượng: Bỏ qua bữa ăn đầu tiên trong ngày sẽ ảnh hưởng đến mức độ năng lượng của bạn. Bạn cần ăn bữa ăn sáng để có được quá trình trao đổi chất và năng lượng cho cơ thể của bạn. Một bữa ăn sáng đầy đủ và khỏe mạnh sẽ làm cho bạn tràn đầy sinh lực trong suốt cả ngày.
 
15. Thức dậy cùng một giờ: Hàng ngày, bạn nên thức dậy và ra khỏi giường cùng một giờ, ngay cả vào cuối tuần. Nếu bạn thay đổi thời gian hàng ngày, bạn sẽ kích thích đồng hồ sinh học của cơ thể và thấy nó cực kỳ khó khăn để ra khỏi giường.
 
16. Ngủ một chút buổi trưa: Lý do chính tại sao mọi người thấy nó vô cùng khó khăn để thứcdậy với tâm trạng vui vẻ và sảng khoái là bởi họ không được ngủ đủ giấc trong ngày. Hãy ngủ một chút từ 20-30 phút vào buổi trưa, nó giúp làm giảm căng thẳng và bạn sẽ cảm thấy tỉnh táo hơn.
Nếu bạn muốn có một buổi sáng vui khỏe, hãy làm theo lời khuyên phía trên. Mặc dù một vài cách có thể không phù hợp với bạn, nhưng một số chắc chắn sẽ có hiệu quả.

Ps: Đây là con quỉ luôn theo đuổi Yến. Sáng nào Yến cũng phải đấu tranh khổ sở với nó. Nhưng giờ mình khắc phục được rồi đúng không. Cố lên

 

NGÔI NHÀ HÒA VỚI THIÊN NHIÊN

Nhà vườn xếp của Việt Nam vươn ra thế giới


Stacking Green House - Nhà vườn xếp của chị Thu Hà nổi bật giữa thành phố, trông thật khác thường khi nhìn từ bên ngoài. Tuy nhiên, với Thời báo NewYork, đây chính là thành tựu mới của nghệ thuật sắp đặt đương đại.

Chất lượng sống bị đe dọa trong nhà ống
Chị Hoàng Thị Thu Hà, 32 tuổi, đang làm việc cho một chi nhánh của Tập đoàn Dầu khí Việt Nam tại TP.HCM và chồng chị, anh Jung-Chin Shen (quê gốc ở Đài Bắc, Trung Quốc), 42 tuổi, một giáo sư về quản lý chiến lược và nghiên cứu kinh doanh quốc tế, thường xuyên di chuyển giữa 2 thành phố Toronto (Canada) và TP.HCM.
Năm 2008, chị Hà quyết định rời Toronto dù tình yêu của chị với Jung-Chin Shen mới chớm nở. Cha chị mất từ năm 2006, bởi vậy chị cần trở về TP.HCM để sống cùng mẹ. Tuy được sống ở quê nhà nhưng căn nhà ống thiết kế nhỏ hẹp, ngột ngạt với ánh sáng lờ mờ khiến chị vô cùng bức bối. Nhà ống là lối kiến trúc nhà phổ biến ở Việt Nam từ hơn 2 thập kỉ qua. Căn nhà cũ của chị cũng thuộc kiểu kiến trúc đó, nếu mở cửa sổ để lấy ánh sáng thì quá nhiều bụi ào vào nhà, nhưng đóng cửa kín mít thì ngôi nhà lại quá ngột ngạt.

Mặt trước của Stacking Green House - Nhà vườn xếp

Mẹ chị, bà Tống Thị Thước, năm nay 70 tuổi, luôn nhớ về căn nhà gắn bó với tuổi thơ của mình tại một ngôi làng ngoại thành Hà Nội với khoảng sân rộng rãi, thoáng mát. Giống như bà Thước, vợ chồng chị Thu Hà cũng mơ ước tận hưởng cuộc sống trong ốc đảo mini giữa chốn đô thị - luôn mát mẻ bằng gió tự nhiên và tràn đầy cây cỏ.
Dày công đưa thiên nhiên vào kiến trúc và xây dựng
Chị Thu Hà đã tìm đến kiến trúc sư Võ Trọng Nghĩa, một người bạn thân và là kiến trúc sư nổi tiếng của Việt Nam, người đã dày công nghiên cứu và phát triển chủ nghĩa mỹ học tối giản trong thời gian du học ở Nhật Bản. Năm 2010, chị Thu Hà và anh Shen ủy thác cho kiến trúc sư Võ Trọng Nghĩa một trọng trách lớn, thay đổi toàn diện căn nhà của cặp vợ chồng trẻ. Stacking Green House - Nhà vườn xếp ra đời từ đó.
 
Kiến trúc sư Võ Trọng Nghĩa chia sẻ: "Ở Hà Nội và TP.HCM, bạn cảm thấy thật khủng khiếp vì giao thông tắc nghẽn và thời tiết oi bức. Với mong muốn giảm bớt áp lực cho gia chủ, tôi đã tạo nên Stacking Green House và mang màu xanh lá cây để bù đắp sự trong lành cho thành phố này".
Ngôi nhà được xây dựng trong khoảng tám tháng vào năm 2011, với tổng chi phí gần 150.000 đô la Mỹ, tương đương 3 tỉ đồng. Ngôi nhà mới có tổng diện tích sử dụng khoảng 220m2 nằm giữa 2 khu đất trống, gần trục đường lớn phía đông TP.HCM. Mặt tiền và mặt sau của ngôi nhà được thiết kế bằng những phiến bê tông trắng. Chúng được định vị để làm chệch hướng ánh sáng mặt trời chiếu trực tiếp trong khi vẫn cho phép những cơn gió tự nhiên luồn vào bên trong ngôi nhà và nuôi dưỡng hàng dương xỉ cùng các loài hoa trồng dọc theo đỉnh các tấm bê tông.

Phòng khách

Tại tầng trệt, bên cạnh lối vào chính có một cầu thang để đi lên các tầng trên và cửa vào phòng ngủ nhỏ của bà Thước. Phía trước phòng ngủ của bà Thước chính là khoảnh sân nhỏ ngay tại lối vào ngôi nhà.
Ba tầng trên cùng của ngôi nhà là khu sinh hoạt chính của gia đình, bao gồm nhà bếp, phòng ngủ lớn, phòng ngủ của cậu con trai và một khu vườn treo trên tầng thượng. Điều tuyệt vời của ngôi nhà là khoảng giếng trời thông thoáng, gói gọn ánh sáng mặt trời để chiếu sáng khắp căn nhà. Giếng trời còn giúp cặp vợ chồng trẻ quan sát được cả phòng bếp, phòng ngủ và đặc biệt các thành viên trong gia đình còn có thể quây quần ngắm trăng mỗi độ trăng tròn.
Khu bếp và nhà ăn được đặt ở tầng trên bởi gia chủ và kiến trúc sư muốn để lại một khoảng sân nhỏ ở tầng trệt, dự định sẽ trồng một cây lớn. Chị Thu Hà đang xem xét và có thể sẽ lựa chọn 1 cây trồng trị giá 2.000 đô la Mỹ (khoảng 40 triệu đồng).
Mặc dù khí hậu tại TP.HCM khá nóng bức, nhưng gia đình chị Hà chỉ phải trả gần 500.000 đồng tiền điện mỗi tháng và hiếm khi phải sử dụng chiếc điều hòa không khí (cả ngôi nhà có duy nhất 1 chiếc điều hòa). Vào một buổi chiều cuối xuân, bà Thước chỉ cần một chiếc quạt nhỏ thoang thoảng trong nhà bếp trong khi xào món cải bắp thơm ngon.

Phòng ăn và khu bếp

Màu xanh là tài sản lớn nhất cho thế hệ sau
Stacking Green House - Nhà vườn xếp của chị Thu Hà nổi bật giữa thành phố, trông thật kỳ quặc khi nhìn từ bên ngoài, tuy nhiên, với Thời báo NewYork, đây là thành tựu mới của nghệ thuật sắp đặt đương đại. Bà Thước hạnh phúc chia sẻ: “Các phòng trong nhà tôi như thông suốt và nối liền với nhau, làm tôi cảm thấy mình được sống trong căn nhà từ thời thơ ấu. Tôi thì truyền thống mà con gái tôi lại hiện đại. Nhưng điều đó không thành vấn đề, bởi quan trọng là chúng tôi đều yêu màu xanh và yêu thiên nhiên”.
Kiến trúc sư Võ Trọng Nghĩa cho biết chủ đích của anh với Stacking Green House là một ngôi nhà mang dáng dấp của truyền thống với hệ sinh thái từ thiên nhiên và hơi thở của lối sống hiện đại với đồ nội thất sang trọng. Kiến trúc sư Võ Trọng Nghĩa là người đã sử dụng tre để thiết kế gian hàng quốc gia của Việt Nam tại World Expo 2010 ở Thượng Hải.

Phòng ngủ lớn

Bà Melissa Merryweather - Tổng giám đốc công ty tư vấn kiến trúc Green Consult Asia tại TP.HCM rất hài lòng về ngôi nhà Stacking Green House và đánh giá tác phẩm này thể hiện sự am hiểu sắc nét về kiến trúc và thiên nhiên. Bà nói: “Ở trong căn nhà này chẳng khác gì ngồi trong một khu rừng rậm”.
Kiến trúc sư Nghĩa hy vọng sẽ xây dựng nhiều ngôi nhà giống như Stacking Green House và hiện đã có 9 căn nhà trong quá trình xây dựng tại Hà Nội và TP.HCM, tất cả đều có giá dưới 200.000 đô la Mỹ (tương đương 4 tỉ đồng).
Chị Thu Hà mong rằng thành phố sẽ có nhiều ngôi nhà với kiến trúc xanh tương tự Stacking Green House, nhưng chị cũng lo rằng nhiều người Việt vẫn chưa quen với lối thiết kế sang trọng, tối giản pha trộn với thiên nhiên của kiến trúc sư Nghĩa. Một người hàng xóm nói với chị Hà, rằng tưới nước cho cây mất quá nhiều thời gian, trong khi những người khác lại đánh giá ngôi nhà trông khá bí bách.

Tầng thượng và vườn treo mini

Chia sẻ về sinh hoạt của mình, chị Hà cho biết chị tìm được niềm vui và sự cân bằng của cuộc sống trong công việc làm vườn hàng ngày, đồng thời ngôi nhà cũng giúp chị quán xuyến và tương tác giữa các phòng hiệu quả hơn bất kỳ căn nhà nào trước đây của chị. Tháng 2/2012, chị Thu Hà sinh con trai đầu lòng Darren. Chị vừa có thể chăm sóc con trai trong phòng ngủ, lại vừa trò chuyện với mẹ trong nhà bếp ở tầng dưới thông qua khu giếng trời. Khi Darren đủ cứng cáp, cậu bé sẽ chuyển lên phòng riêng trên tầng thượng, bên cạnh khu vườn treo nhỏ xinh.
Gia đình chị Hà hy vọng bầu không khí sinh thái sẽ giúp các cậu bé phát triển toàn diện và có tình yêu với môi trường thiên nhiên. Ngắm nhìn căn phòng tương lai của Darren, chị tâm sự: "Từ thơ ấu, mẹ tôi luôn dành tình yêu lớn cho thiên nhiên. Và tình yêu đó sẽ được truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác trong gia đình tôi”.

Cầu thang bộ
Phòng tắm
 
Thiết kế của căn nhà đã được giải khuyến khích trong cuộc thi FuturArc Prize 2012, cuộc thi thiết kế Công trình Xanh hàng đầu ở Châu Á

Thứ Hai, 22 tháng 4, 2013

CON TRAI THÍCH CON GÁI Ở ĐIỂM NÀO?

- Con trai thích con gái biết chăm sóc bản thân mình . Đây không phải là điệu đàng, theo thời, mà là sự sạch sẽ tóc tai, thơm tho và khỏe mạnh . Khi tự chăm sóc bản thân mình như thế, bạn đã gửI đi một thông điệp rằng bạn là người biết coi trọng bản thân. Con trai thích thế !

- Con trai thích con gái có đời sống riêng . Họ sẽ thích nếu bạn không phải lúc nào rủ đi cũng được. Họ muốn biết rằng nếu như một mai họ thích bạn, thì bạn sẽ không phải cần có họ suốt bên mình.

- Con trai thích con gái có óc hài hước. Nhưng đây là một trong những thuộc tính ít quan trọng nhất. Tuy vậy, hãy nhìn lại xem, có phải chúng ta ai cũng thích người hay cười (đặc biệt khi chúng ta đùa ) và biết pha trò, đúng không ?

- Con trai thích con gái không cố tỏ ra quá "cứng". Khi bạn tỏ ra quá cứng, bạn đã gửi đi một thông điệp rằng bạn vô vọng. Con trai muốn nghĩ rằng họ gặp may là nhờ có được bạn.

- Con trai thích con gái biết lắng nghe và cho những gì họ nói là thú vị !!! Nhưng đừng giả bộ để cố gắng lấy lòng một cậu trong khi bạn thấy cậu ấy chẳng có gì hay ho .

- Con trai thích con gái có đám bạn gái của mình thật vui . Họ muốn biết rằng nếu một mai họ phải đi coi đá banh vào tối thứ Bảy thì bạn sẽ không rầu rĩ. Họ thích con gái không có họ mà vẫn vui vẻ được .

- Con trai thích con gái thích họ một cách chân thành . Đây cũng là điều quan trọng nhất trong Tình yêu. Bởi lẽ, chỉ có những gì xuất phát từ trái tim mới đi tới trái tim người khác.
 
Dưới đây là 10 điều người đàn ông mong đợi khi tìm kiếm hạnh phúc. Bạn có thể nhận ra những điều kể ra dưới đây không chỉ đơn thuần là có một khuôn mặt đẹp và thân hình tuyệt mỹ.

1/ Sức hấp dẫn: Sức hấp dẫn là yếu tố thu hút sự chú ý và chinh phục được trái tim của ta, đôi khi nó còn vượt hơn cả yếu tố khuôn mặt và thân hình đẹp. Và nếu người phụ nữ biết cách phát huy lợi thế này của mình, người đàn ông dễ dàng bị khuất phục.

2/ Một thân hình đẹp: Chúng ta ngại nói về đều này, thế nhưng khi ta đi dạo trên phố cùng bạn gái, nhiều người trong chúng ta đều muốn cho những người xung quanh thấy cả. Ðây là điều cần biết về nòi giống, mà chất lượng của nó luôn được nhắc đến trước tiên là hình vóc con người. Ðây chính là yếu tố thứ hai.

3/ Một khuôn mặt khả ái: Bạn nhận ra rằng bạn mong mỏi được nhìn ngắm khuôn mặt của một người con gái bất kể ngày đêm trong suốt quãng đời còn lại của mình, điều này có nghĩa là bạn đã thật sự yêu rồi đấy. Hãy nhớ rằng, cái đẹp nằm trong mắt người ngắm nó, và chỉ thật sự đẹp khi có cả vẻ đẹp tâm hồn nữa.

4/ Tính chân thật và lòng tin cậy: Sau một ngày căng thẳng, chúng ta cần một người nào đó để giãi bày tâm sự. Một mối quan hệ tình cảm bền vững nhất khi nó được xây dựng trên lòng tin cậy, sự ngay thẳng và chân thật. Nếu làm khác đi cũng giống như ta xây nhà trên cát vậy.

5/ Sự tôn trọng: Ít nhất điều mà người đàn ông không trông đợi là người phụ nữ không tin tưởng, đối xử và xem ta như một tên ngốc. Ðối với đàn ông, không có gì sai khi cho rằng chúng ta tự đắc và dễ bị tổn thương khi bị phê phán. Thế nhưng cũng phải thừa nhận rằng, lời phê phán có tính xây dựng của người hiểu ta nhất có thể giúp ta trở thành người đàn ông, người cha, người yêu hoàn hảo hơn. Lần sau, khi người bạn yêu nói chuyện gì đó với bạn, hãy lắng nghe và tiếp nhận vì bạn là đàn ông mà.

6/ Óc hài hước: Ðây chính là điểm mà bất kỳ người đàn ông nào cũng ưu tiên cả. Chúng ta làm việc nặng nhọc, chịu nhiều áp lực và ta cần một người phụ nữ sẵn sàng mỉm cười khi cuộc sống gặp khó khăn và làm ta cười khi công việc thất bại. Nào các bạn trẻ, bây giờ tôi muốn biết khi người phụ nữ khiến ta mỉm cười và ta làm họ cười thì điểm nào thú vị hơn. Có được khả năng làm phụ nữ cười thì xoa dịu cái tôi của ta, nhưng nở được nụ cười trên môi lại là một liều thuốc bổ nhất mà ta có thể tìm được đấy.

Phụ nữ luôn xếp óc hài hước là nét tiêu biểu mà họ thích nhất ở phái nam. Một người phụ nữ mà phải khó khăn mới có thể mỉm cười và vui vẻ sẽ là cái gai trong mắt bạn cho đến ngày bạn lìa đời, và tôi nói thật, ngày bạn bị phán quyết sẽ đến sớm hơn ngày của cô ấy đấy.

7/ Trí thông minh và tính quyết đoán: Hầu hết cánh đàn ông không thích một người phụ nữ quá thông minh, bởi vì họ khó mà chinh phục và thuần hóa được người như thế. Tuy nhiên, nếu người phụ nữ biết xử sự tinh tế, khéo léo thì đây là một "lực hấp dẫn" đáng kể đối với quý ông.

8/ Hoài bão và nghị lực: Với người phụ nữ có hai phẩm chất trên, người đàn ông có thể an tâm về con thuyền gia đình luôn đủ sức vượt qua sóng gió cuộc đời, để cập bến hạnh phúc.

9/ Một trái tim vàng: Nếu bạn sẽ phải đương đầu với những rắc rối với áp lực mạnh, tuýp phụ nữ với trái tim vàng sẽ giúp đỡ bạn, cho bạn tình thương, lòng tin, sự ấm áp và bạn cần tác động để có được tối đa. Phải chắc chắn rằng bạn có thể đền đáp được lòng tốt này, bởi vì mọi việc rồi có thể sẽ kết thúc và rồi cô ấy sẽ ra đi.

10/ Tình yêu: Vượt lên tất cả, điều mà người đàn ông thật sự cần hơn cả vẫn là tình yêu. Ðiều này trở thành nguồn năng lượng vô biên để người đàn ông trở nên mạnh mẽ, yêu đời, cống hiến và chăm lo hạnh phúc gia đình. ...

Chủ Nhật, 21 tháng 4, 2013

NO PAIN, NO GAIN

Câu nói này tôi vô tình đọc được khi một lần tìm tài liệu giảng dạy phương pháp học tiếng anh trên web. Đại ý “ No pain, no gain”“ không vấp ngã, không thành công”. Không luyện tập, không mắc lỗi hay nói đúng hơn là không dám mắc lỗi thì không thể học tiếng anh tốt được. Đây là lời khuyên rất hữu ích cho người học tiếng anh. Tuy nhiên, trước khi bàn về phương pháp học tiếng anh, tôi muốn kể cho các bạn nghe một câu chuyện.
Trong cuộc sống, mỗi người đều có 1 gánh nặng trên vai. Tuy nhiên, đối với mỗi người cảm nhận và suy nghĩ về “gánh nặng” ấy lại hoàn toàn khác nhau. Có người quyết tâm mang gánh nặng mà không một lời kêu ca. Có người không chịu được khó khăn lại than phiền rằng: “ Chúa ơi, nặng quá. Có thể cắt bớt đi một ít được không?” - Người này đã đốt cháy giai đoạn để có cảm giác dễ chịu hơn trong cuộc sống của mình...
Vẫn không bằng lòng với gánh nặng trên vai, người này tiếp tục than phiền, đòi hỏi “ Chúa ơi, có thể cắt bớt gánh nặng cho con một chút nữa không? Con có thể vác nó dễ dàng hơn”. Anh ta tiếp tục làm cho cây thánh giá ngắn đi chút nữa và trở thành người thong dong nhất trong những người cùng vác.
Và đến khi phải đứng trước một bờ vực...“ Hãy sử dụng cây thánh giá làm cầu để vượt qua”.
Mọi người có thể vượt qua còn anh ta thì không vì cây thánh giá của anh quá ngắn.
Mọi người có thể vượt qua được vực thẳm là nhờ công sức họ đã bỏ ra trên cùng một cuộc hành trình. Mọi người có thể tiến lên, bỏ lại anh ta kẹt lại phía sau bởi họ đã chấp nhận khó khăn để tận hưởng được thành quả, trong khi anh ta vì nôn nóng, muốn giảm đi gánh nặng đáng ra mình phải vác nên đã phải chịu thất bại.
Trong cuộc sống, nếu con người ta chỉ chọn những con đường dễ dàng để bước đi, thì những gì họ nhận được cũng tương xứng với những gì đã bỏ ra mà thôi.
Câu nói “ No pain, no gain” được rút ra từ câu chuyện về hành trình của mỗi con người trong cuộc sống đời thường. Soi xét lại vấn đề phương pháp học tiếng anh, chúng ta cũng có thể thấy “ No gain, no pain” cũng kể về hành trình học tiếng anh của một người. Có nhiều người muốn học tốt tiếng anh nhưng lại nôn nóng, sợ sai, không dám mắc lỗi nên đã rút ngắn nỗ lực. Một thực tế trong vấn đề học tiếng anh của người học tiếng anh là ở chỗ thông thường họ không thực sự chú tâm vào quá trình học. Đối với hầu hết người học, học tiếng anh là một nghĩa vụ khó khăn-gánh nặng. Họ không tìm thấy niềm vui thú thực sự với tiếng anh.
1. Tạo niềm say mê tiếng anh
Người đàn ông trong câu chuyện trên đã ngại khó mà đốt cháy giai đoạn. Không quyết tâm thực hiện công việc của mình. Chính vì thái độ nhanh chán mà đã không thể thành công như những người khác. Học tiếng anh cũng vậy. Nếu bạn muốn học tốt tiếng anh, điều đầu tiên là phải thực sự hứng khởi khi học tiếng anh, xem việc học tiếng anh là một trong các sở thích của bạn. Nếu bạn không giành tình yêu cho nó, tất nhiên, ngược lại nó cũng sẽ không giành tình cảm lại cho bạn.Nếu muốn thành công, bạn cần phải yêu thích chính quá trình học tập của mình. Ví dụ như bạn phải thích thú với việc:
  • Đọc các câu tiếng Anh và phân tích kĩ cấu trúc của nó
  • Học từ mới theo chủ điểm
  • Tập đặt câu và đọc to ví dụ của mình lên
  • Thực hành phát âm các từ và các âm tiếng Anh
2. Học tiếng Anh phải có mục tiêu cụ thể.
Vì không đặt ra mục tiêu rõ ràng cho mình nên cuối cùng người đàn ông trong câu chuyện trên không thể vượt qua được bờ vực. Chính vì vậy, muốn đạt được mục đích học tốt tiếng anh, người học cần phải đặt ra một mục tiêu rõ ràng, cụ thể. Có như vậy mới có đủ quyết tâm để “vác được thánh giá và vượt qua vực sâu”. Mục đích cụ thể như: Tôi học để đi xin việc, tôi học để lấy bằng TOEFL, IELTS để nộp hồ sơ xin đi du học v..v. Nếu không có lý do hoặc đại khái “Tôi học để biết thêm một ngoại ngữ”. Mục đích tốt nhưng quá chung chung sẽ khó khiến bạn tập trung vào việc học được nếu bạn không biết cụ thể bạn học để làm gì.
3. Có thái độ tích cực, không sợ sai
Một thói quen của người học tiếng anh là tâm lí sợ sai khi nói. Chính tâm lí này vô hình chung đã ảnh hưởng đến sức bật của mỗi người. Cần có thái độ tích cực, sẵn sàng mắc lỗi. Một thông điệp mà người học tiếng anh nên ghi nhớ là “ cứ nói đi, không sợ sai, không sợ cười”. Chấp nhận vấp ngã để có sức mạnh đứng lên. “ No pain, no gain”
Nói tóm lại, cuộc sống chúng ta luôn đòi hỏi nỗ lực, quyết tâm trong mọi việc. Chúng ta thành công là bởi chúng ta dám chấp nhận thất bại. Và khi chúng ta thất bại mới hiểu đầy đủ ý nghĩa của sự thành công. Học tiếng anh là cả một quá trình. Quá trình này cần sự đam mê nhưng có mục đích rõ ràng, cụ thể với thái độ học tích cực, cầu tiến. Tôi tin bạn sẽ thành công nếu thực hiện được những điều trên. Nên nhớ rằng “No pain, no gain”.

Ps: Câu này mình xem phim "Thế kỉ băng hà" có, nhưng chưa hiểu lắm. Giờ mình đã hiểu hơn rồi

Thứ Ba, 16 tháng 4, 2013

Bài học từ loài bướm

Ngày kia, trên một kén nọ, xuất hiện một lỗ nhỏ xíu.
Một người đàn ông tình cờ đi ngang qua. Ông ta dừng lại và theo dõi rất lâu một con bướm đang cố gắng chui ra từ lỗ nhỏ đó.


Sau một thời gian khá dài, bướm dường như bỏ cuộc, và cái lỗ cũng chẳng lớn hơn được tí nào.

Bướm ta dường như đã cố gắng hết mình và không thể làm gì hơn được nữa.
Thấy vậy, người đàn ông nảy ý muốn giúp bướm : ông ta lấy con dao bỏ túi và xẻ kén ra.
Bướm liền chui ra khỏi kén.


  Nhưng thân hình nó teo tóp và cứng đơ; đôi cánh không phát triển và chỉ
cựa quậy được đôi chút.
Người đàn ông tiếp tục theo dõi. Ông ta nghĩ rằng chẳng bao lâu nữa, đôi cánh của bướm sẽ mở ra và sẽ chịu được sức nặng của thân để giúp nó bay.
Nhưng chuyện đó không hề xảy ra !
Suốt cuộc đời còn lại, bướm kia chỉ có thể lê lết trên mặt đất với thân hình teo tóp và đôi cánh còi cọc.
Nó chẳng bao giờ bay được.



Điều mà người đàn ông không hiểu khi làm cử chỉ đầy nhân ái kia với thiện chí muốn giúp bướm, đó là bướm cần cố gắng chui ra từ lỗ rất nhỏ hẹp của kén để truyền chất nước từ thân thể qua đôi cánh hầu có thể bay được.
Đó như là khuôn mẫu mà đời bắt nó phải qua để nó có thể lớn mạnh và phát triển.
Đôi khi, cố gắng đúng là điều mà chúng ta cần trong cuộc sống.
Nếu chúng ta được phép sống mà không bao giờ gặp trở ngại trong cuộc đời, chúng ta sẽ bị giới hạn, chúng ta không thể mạnh mẽ như bây giờ, chúng ta không bao giờ bay được. 
Tôi xin sức mạnh...
Và đời đã cho tôi gặp khó khăn để được mạnh mẽ.
Tôi xin khôn ngoan...
Và đời đã cho tôi những vấn đề để giải quyết.
Tôi xin tiền của...
Và đời đã cho tôi khối óc và bắp thịt để làm việc.
Tôi xin được bay...
Và đời đã cho tôi những trở ngại phải vượt qua.
Tôi xin tình yêu...
Và đời đã gởi đến những người gặp khó khăn cần phải giúp.
Tôi xin ân huệ...
Và đời đã cho tôi tiềm năng.
Tôi không nhận được những gì tôi xin...
Nhưng tôi đã nhận được tất cả những thứ tôi cần.
Hãy sống không sợ hãi, hãy đương đầu với mọi khó khăn và hãy chứng tỏ là bạn có thể vượt qua.

Bài học từ loài ngỗng

khi một con ngỗng bị bệnh hay bị thương rơi xuống, hai con ngỗng khác sẽ rời khỏi bầy để cùng xuống với con ngỗng bị thương và bảo vệ nó. Chúng sẽ ở lại cho đên khi nào con ngỗng bị thương có thể bay lại được hoặc là chết và khi đó chúng sẽ nhập vào một đàn khác và bay về Phương Nam.
 
Vào mùa thu, khi bạn thấy đàn ngỗng bay về phương Nam để tránh đông theo hình chữ V, bạn có tự hỏi những lý lẽ khoa học nào đó có thể rút ra từ đó?
Mỗi khi một con ngỗng vỗ đôi cánh của mình, nó tạo ra một lực đẫy cho con ngỗng bay sau nó. Bằng cách bay theo hình chữ V, đàn ngỗng tiết kiệm được 71% sức lực so với khi chúng bay từng con một.
Khi là thành viên của một nhóm, ta cùng chia sẻ những mục tiêu chung, ta sẽ đi đến nói ta muốn nhanh hơn và dễ dàng hơn, vì ta đang đi dựa trên sự tin tưởng lẫn nhau.

Mỗi khi con ngỗng bay lạc hỏi hình chữ V của đàn, nó nhanh chóng cảm thấy sức trì kéo và những khó khăn của việc bay một mình. Nó nhanh chóng trở lại đàn để bay theo hình chữ V như cũ và được hưởng những ưu thế của sức mạnh bầy đàn.

Nếu chúng ta cũng cảm nhận sự tinh tế của loài ngỗng, chúng ta sẽ chia sẻ thông tin với những người cũng đang cùng một mục tiêu như chúng ta.

Khi con ngỗng đầu đàn mệt mỏi, nó sẽ chuyển sang vị trí bên cạnh và một con ngỗng khác sẽ dẫn đầu.

Chia sẻ vị trí lãnh đạo sẽ đem lại lợi ích cho tất cả và những công việc khó khăn nên được thay phiên nhau đảm nhận.

Tiếng kêu của đàn ngỗng từ đằng sau sẽ động viên những con đi đầu giữ được tốc độ của chúng.
Những lời động viên sẽ tạo nên sức mạnh cho những người đang ở đầu con sóng, giúp họ giữ vững tốc độ, thay vì để họ mỗi ngày phải chịu đựng áp lực công việc và sự mệt mỏi triền miên.

Cuối cùng khi một con ngỗng bị bệnh hay bị thương rơi xuống, hai con ngỗng khác sẽ rời khỏi bầy để cùng xuống với con ngỗng bị thương và bảo vệ nó. Chúng sẽ ở lại cho đên khi nào con ngỗng bị thương có thể bay lại được hoặc là chết và khi đó chúng sẽ nhập vào một đàn khác và bay về Phương Nam.
Nếu chúng ta có tinh thần của loài ngỗng, chúng ta sẽ sát cánh bên nhau khi có khó khăn. Lần sau có cơ hội thấy một đàn Ngỗng bay bạn hãy nhớ....Bạn đang hưởng một đặc ân khi là thành viên của một nhóm.

Bài học từ loài kiến bé nhỏ

Thứ nhất: Kiến không bỏ cuộc. Đó là một triết lý đơn giản nhưng rất hữu hiệu. Nếu một con kiến đang đi về một hướng nào đó, và chúng ta tìm cách chặn đường chúng, Kiến sẽ tức thì tìm cho mình một con đường khác. Chúng trèo qua chướng ngại, chui xuống dưới hoặc chui vòng sang bên hông. Chúng không ngừng tìm kiếm một giải pháp khác để vượt qua chướng ngại vật phía trước. Quả là một triết lý gọn gàng và đơn giản: không ngừng tìm kiếm hết cách này đến cách khác để tiến đến mục tiêu mà chúng ta nhắm tới.

Thứ hai: Kiến luôn chuẩn bị cho mùa đông trong suốt mùa hè. Đó là một góc nhìn nhận quan trọng. Bạn không thể quá ngây ngô tin rằng nắng ấm sẽ kéo dài mãi mãi. Vì vậy Kiến làm việc chăm chỉ để tích lũy thức ăn cho mùa đông trong mùa hè. Một lời khuyên từ xa xưa đã dạy: “Đừng xây nhà trên cát vào mùa hè!” Tại sao chúng ta lại cần lời khuyên này? Đơn giản là vì chúng ta cần tiên liệu trước. Trong mùa hè nắng ấm, bạn phải tiên liệu được giá lạnh và mưa bão mùa đông!
Thứ ba: Kiến luôn tin vào mùa hè trong suốt mùa đông! Điều này rất quan trọng. Trong suốt mùa đông giá rét, Kiến tự nhắc mình: “Mọi thứ sẽ sớm qua thôi, và chúng ta sẽ không phải cầm cự quá lâu!”. Và ngày nắng ấm đầu tiên, những con Kiến lại lên đường. Nếu trời lạnh trở lại, chúng sẽ lại chui vào hang, nhưng chúng sẽ quay trở lại ngay khi trời trở ấm! Chúng không thể đợi để lại được làm việc!
Cuối cùng, Kiến sẽ tích lũy bao nhiêu lương thực trong mùa hè để chuẩn bị cho mùa đông? Câu trả lời là “nhiều hết ga có thể”. Đây là một triết lý tuyệt vời, “nhiều hết sức có thể”! 
Hãy học hỏi loài Kiến trong lần tiếp theo nếu bạn tự hỏi mình: Tôi nên đọc bao nhiêu cuốn sách? Tôi nên chạy bao xa? Tôi nên làm việc đến mức nào? Tôi nên yêu thương đến mức nào? Câu trả lời luôn là: “Nhiều hết ga có thể!”
Ngày hôm nay, dù các bạn đang ở trong mùa đông hay mùa hè, đang chiến đấu hay đang dưỡng sức, hãy nhớ về những chú Kiến và thừa hưởng sự khôn ngoan của chúng nhé! Những triết lý rất giản dị đúng không? Thành công cũng giản dị như vậy thôi: Không bỏ cuộc, Tiên liệu trước, Luôn lạc quan và Nhiều hết ga có thể!
 
Mến chúc Anh/Chị có những ngày nghĩ cuối tuần thật là an lành, đầm ấm và vui vẻ bên gia đình và người thân của mình nhé. Nếu thấy câu chuyện hay, Anh/Chị hãy gửi câu chuyện này đến những người bên cạnh mình nhé.

HỌC ĐƯỢC NHIỀU BÀI HỌC VỀ KINH DOANH

“Gương mặt luật sư của năm 2010” Phạm Thành Long: Phải biết lắng nghe để nâng tầm dịch vụ
Chủ động tiếp cận, phục vụ tận tình” là triết lý bất thành văn trong hoạt động nghề nghiệp tạo nên một kỳ tích 34 nghìn khách hàng đã được phục vụ.
Là một trong số ít luật sư gây dựng cơ đồ bằng đôi bàn tay của riêng mình, Luật sư Phạm Thành Long, Giám đốc Cty luật TNHH Gia Phạm đã tạo được dấu ấn nghề nghiệp mà ít luật sư làm được. 
Bộ trưởng Hà Hùng Cường trao danh hiệu Luật sư của năm cho 5 Luật sư trong khuôn khổ Chương trình bình chọn năm 2010
Bộ trưởng Hà Hùng Cường trao danh hiệu Luật sư của năm cho 5 Luật sư trong khuôn khổ Chương trình bình chọn năm 2010
Với các luật sư, để thành danh thì con ngắn nhất là đầu quân cho những hãng luật đã thành danh, còn Phạm Thành Long đã tự gây dựng sự nghiệp cho mình bằng một Văn phòng luật sư Gia Phạm với những công việc tưởng chừng rất nhỏ trong danh mục các dịch vụ pháp lý, đó là các dịch vụ hành chính trong lĩnh vực sở hữu trí tuệ, đăng ký kinh doanh và tư vấn doanh nghiệp… Nhưng, Phạm Thành Long đã biết biến những điều tưởng như rất nhỏ này thành một con số lớn đáng nể…34 nghìn khách hàng đã được anh và Công ty của mình phục vụ.

Bí mật tạo nên thành công này chính là triết lý không thành văn “chủ động tiếp cận” khách hàng mà Luật sư Phạm Thành Long đã thực hiện. Không đợi khách hàng tìm đến với mình mà Phạm Thành Long tự tìm đến với khách hàng với cách thức tiếp thị dịch vụ mà nhiều luật sư khác cho rằng “không đúng cách” như quảng cáo dịch vụ trên báo Mua &Bán, tờ báo dành cho các dịch vụ “bình dân”. Thậm chí, nhiều người cho rằng, việc tờ báo đặt dịch vụ pháp lý bên cạnh dịch vụ “thông tắc bể phốt” còn làm ảnh hưởng đến uy tín dịch vụ của luật sư.

Nhưng điều đó không làm Phạm Thành Long nản lòng. Bằng cách rất bình dân ấy, Phạm Thành Long đã đưa dịch vụ của mình đến với những người mới khởi nghiệp, những doanh nhân cũng giống như Phạm Thành Long là khởi nghiệp bằng số vốn ít ỏi, không nhiều kinh nghiệm nhưng có thừa lòng đam mê. 

Để mang dịch vụ đến với nhiều DN, Phạm Thành Long tìm mọi cách để tiếp cận chủ doanh nghiệp. Anh tham gia sinh hoạt trong nhiều cộng đồng, nơi có sự hiện diện của các doanh nhân. Theo anh, việc đi tập thể hình hay các môn thể thao tại các trung tâm thể thao cũng tạo ra nhiều cơ hội để tiếp thị dịch vụ.

Luật sư Phạm Thành Long
Luật sư Phạm Thành Long
Hiện nay, Luật sư Phạm Thành Long tham gia sinh hoạt trong nhiều cộng đồng doanh nhân, trong đó có mạng lưới BNI Việt Nam, một tổ chức kết nối thương mại lớn nhất dành cho doanh nghiệp vừa và nhỏ trên khắp thế giới được thành lập năm 1985 tại Mỹ, hiện đã có mặt và phát triển tại Việt Nam. Theo Phạm Thành Long, việc tham gia hoạt động và trao đổi dịch vụ trong các cộng đồng doanh nhân là cách tốt nhất để đưa dịch vụ của mình đến với khách hàng tiềm năng.

Là một người am hiểu về công nghệ thông tin và Internet, công cụ này cũng được Phạm Thành Long khai thác một cách tối đa. Anh đã lập và quản trị trang web “photo.vn” để trao đổi, chia sẻ đam mê trong lĩnh vực nhiếp ảnh. Song, đây cũng là kênh để anh tiếp cận và cung cấp dịch vụ về đăng ký và bảo vệ bản quyền ảnh đối với các tác giả.

Cách tiếp cận khách hàng bằng con đường này đã mang đến cho Phạm Thành Long sự thành công ngoài mong đợi bởi những giá trị mà nó tạo ra không chỉ là công việc mà còn hơn thế, đó là sự chia sẻ những giá trị tốt đẹp trong cuộc sống. Với sự quyết tâm và năng động, không ngồi chờ đợi sự may mắn, Luật sư Phạm Thành Long đã tạo cơ hội cho mình bằng sự chủ động của một người bán hàng và anh đã gieo mầm dịch vụ của mình trên mảnh đất màu mỡ để có được một danh sách khách hàng mà các hãng luật đều mơ ước.

Phát triển bền vững không có chỗ cho sự kiêu căng, Luật sư Phạm Thành Long đã ý thức được giá trị cốt yếu của người cung cấp dịch vụ là sự tậm tâm, tận tình. Vì thế, không chỉ chủ động tìm đến với khách hàng, Luật sư Phạm Thành Long còn biết khơi dậy nhu cầu đang “ngủ yên” của những DN mà anh tiếp cận.

Trao đổi về điều này, Phạm Thành Long tâm sự: Không phải cá nhân nào cũng biết hết những việc mà họ cần làm để tạo dựng sự nghiệp nên một luật sư tư vấn cần phải biết mục tiêu của khách hàng ngay cả khi chính khách hàng cũng chưa nghĩ tới. Việc tư vấn, tham mưu của luật sư là rất cần thiết cho các quyết định đầu tư của một DN. Đối với luật sư, đó cũng là nguồn công việc rất lớn để phát triển và hoàn thiện dịch vụ của mình.

Không chỉ chủ động trong tiếp cận khách hàng và tận tình trong phục vụ, Luật sư Phạm Thành Long còn lắng nghe ý kiến phản hồi của khách hàng đối với những dịch vụ mà Cty của anh đã cung cấp để hướng đến mục tiêu duy trì dịch vụ trên những khách hàng đã gây dựng được và nâng tầm dịch vụ pháp lý để phục vụ tốt hơn.

Với sự phát triển song song cả về số lượng khách hàng và chất lượng dịch vụ, Cty luật TNHH Gia Phạm đã trở thành một thương hiệu lớn trong lĩnh vực dịch vụ pháp lý. Theo kết nghiên cứu thị trường của Cty FTA Việt Nam thì Cty luật Gia Phạm là một trong 3 thương hiệu được sử dụng nhiều nhất trong lĩnh vực pháp lý và đứng đầu trong 10 thương hiệu dịch vụ pháp lý được DN nội địa biết đến.

Bằng những nỗ lực không biết mệt mỏi trong điều hành và hoạt động luật sư, Phạm Thành Long còn để lại những dấu ấn khó quên trong các hoạt động xã hội. Anh đã tổ chức cuộc đua xe xuyên Việt năm 2009 để cổ vũ cho phong trào bảo vệ môi trường vì một Việt Nam xanh. Phạm Thành Long cũng tuyên bố, một công dân có trách nhiệm thì phải hoàn thành nghĩa vụ thuế. Trong điều hành hãng luật, anh luôn tự hào về những đóng góp của mình đối với xã hội qua kết quả nộp thuế mà Cty của anh đã thực hiện. Với những thành tích nổi bật này, Luật sư Phạm Thành Long đã được Ban Tổ chức bình chọn trân trọng tặng danh hiệu Luật sư của năm 2010.

NGHÈO ĐÓI LÀ TRƯỜNG ĐẠI HỌC TỐT NHẤT

(P/S: Đây là câu chuyện cảm động có thật do tiến sĩ An Kim Bằng, người Trung Quốc, tốt nghiệp toán học tại Đại học Harvard, kể về người mẹ nghèo của mình. Hy vọng mọi người đọc xong sẽ rút ra được điều gì đó thú vị cho bản thân.)

“Mẹ ít văn hoá, nhưng mẹ nhớ khi nhỏ được thầy giáo dạy là, Golgi có nói một câu: Nghèo đói là trường đại học tốt nhất. Nếu con có thể tốt nghiệp trường đại học này, thì những trường đại học như Thiên Tân, Bắc Kinh con chắc chắn đều đỗ…”.
Ngày 5/9/1997, là ngày tôi rời gia đình đi nhập học ở Đại học Bắc Kinh, khoa Toán. Ngọn khói bếp dài cất lên từ trên nóc ngôi nhà nông dân cũ nát gia đình tôi. Người mẹ chân thập thễnh của tôi đang nấu mì sợi cho tôi, những bột mì này có được nhờ mẹ đổi năm quả trứng gà cho hàng xóm, chân mẹ bị thương vì mấy hôm trước, để thêm tí tiền cho tôi nhập học, mẹ đẩy một xe chất đầy rau từ thôn ra thị trấn, trên đường bị trật chân.

Bưng bát mì, tôi đã khóc. Tôi buông đũa quỳ xuống đất, xoa nắn chỗ chân sưng phồng lên to hơn cả cái bánh bao của mẹ, nước mắt rơi xuống đất… Nhà tôi ở Thiên Tân, làng Đại Hữu Đới, huyện Vũ Thanh, tôi có một người mẹ tốt nhất thế gian tên là Lý Diệm Hà. Nhà tôi vô cùng nghèo khó.

Khi tôi ra đời, bà nội ngã bệnh ngay trên giường sưởi, tôi bốn tuổi, ông nội lại mắc bệnh hẹp khí quản và bán thân bất toại, những món nợ trong nhà lớn dần theo năm. Khi bảy tuổi, tôi được đi học, học phí là mẹ vay người khác. Tôi thường đi nhặt những mẩu bút chì bạn bè vứt đi, dùng dây buộc nó lên một cái que rồi viết tiếp, hoặc dùng một cái dây chun xoá sạch những cuốn vở bài tập đã viết, rồi viết lại lên đó, mẹ thương tôi đến mức, cũng có lúc đi vay vài hào của hàng xóm để mua vở và bút chì cho tôi. Nhưng cũng có những khi mẹ vui vẻ, là khi bất kể bài kiểm tra nhỏ hay kỳ thi lớn, tôi luôn đứng đầu, toán thường được 100/100 điểm. Dưới sự khích lệ của mẹ, tôi càng học càng thấy ham thích. Tôi thực sự không hiểu trên đời còn có gì vui sướng hơn được học hành.
Chưa đi học lớp một tôi đã thông thạo cộng trừ nhân chia và phân số, số phần trăm; khi học Tiểu học tôi đã tự học để nắm vững Toán Lý Hoá của bậc Trung học Phổ thông; Khi lên trung học, thành phố Thiên Tân tổ chức kỳ thi vật lý của bậc Trung học, tôi là đứa học trò nông thôn duy nhất của cả năm huyện ngoại thành Thiên Tân được giải, một trong ba người đỗ đầu. Tháng 6 năm đó, tôi được đặc cách vào thẳng trường Trung học số 1 danh tiếng của Thiên Tân, tôi vui sướng chạy như bay về nhà.

Nào ngờ, khi tôi báo tin vui cho cả nhà, mặt bố mẹ chất chứa toàn những đau khổ; bà nội vừa mất nửa năm, ông nội đang gần kề cái chết, nhà tôi đã mắc nợ tới hơn mười nghìn Nhân dân tệ rồi. Tôi lặng lẽ quay về bàn học, nước mắt như mưa suốt một ngày. Đến tối, tôi nghe thấy ở ngoài nhà có tiếng ồn ào. Thì ra mẹ tôi đang định dắt con lừa con của nhà đi bán, cho tôi đi học, nhưng ba tôi không chịu. Tiếng ồn ào làm ông nội nghe thấy, ông đang bệnh nặng, trong lúc buồn bã ông đã lìa đời. Sau lễ an táng ông nội, nhà tôi lại mắc thêm vài nghìn tệ tiền nợ nữa.
Tôi không còn dám nhắc đến việc đi học nữa, tôi cất “Giấy báo nhập học” thật kỹ vào vỏ gối, hàng ngày tôi ra đồng làm việc cùng mẹ. Sau hai hôm, tôi và ba tôi cùng lúc phát hiện ra: con lừa con biến mất rồi. Ba tôi sắt mặt lại, hỏi mẹ tôi:

- Bà bán con lừa con rồi à? Bà bị thần kinh à? Sau này lấy gì kéo, lương thực hoa màu bà đẩy xe tay nhé, bà tự cõng nhé? Bà bán lừa một hai trăm bạc liệu cho nó học được một học kỳ hay là hai học kỳ?

Hôm đó mẹ tôi khóc, mẹ tôi dùng một giọng rất dữ dội rất hung dữ để gào lại ba tôi:

- Con cái mình đòi đi học thì có gì sai? Nó thi lên được trường số 1 của thành phố nó là đứa duy nhất của cả huyện này đấy, tôi không thể để cho tiền đồ của nó bị lỡ dở được. Tôi sẽ dùng tay đẩy, dùng lưng vác, để cho nó đi học…

Cầm sáu trăm tệ mẹ vừa bán lừa, tôi thật sự chỉ muốn quỳ xuống dập đầu trước mẹ. Tôi đã thích được học quá rồi, mà còn học tiếp, thì mẹ sẽ khổ sở bao nhiêu, vất vả bươn chải thêm bao nhiêu? Mùa thu năm đó tôi quay về nhà lấy áo lạnh, thấy mặt ba tôi vàng như sáp, gầy da bọc xương đang nằm trên giường sưởi. Mẹ bình thản bảo: “Có gì đâu, bị cảm, sắp khỏi rồi”. Ai ngờ, hôm sau tôi xem vỏ lọ thuốc của ba, thì thấy đó là thuốc ngăn ngừa tế bào ung thư phát triển. Tôi kéo mẹ ra ngoài nhà, khóc hỏi mẹ mọi chuyện là thế nào, mẹ bảo, từ sau khi tôi đi học, ba bắt đầu đi ngoài ra máu, ngày càng nặng lên.

Mẹ vay sáu nghìn tệ đưa ba lên Thiên Tân, Bắc Kinh đi khắp nơi, cuối cùng xác định là u nhu ruột bowel polyps, bác sĩ yêu cầu ba phải mổ gấp. Mẹ chuẩn bị đi vay tiền tiếp, nhưng ba kiên quyết không cho. Ông nói, bạn bè họ hàng đã vay khắp lượt rồi, chỉ vay mà không trả thì còn ai muốn cho mình vay nữa!

Hàng xóm kể với tôi: Mẹ dùng một phương pháp nguyên thuỷ và bi tráng nhất để gặt lúa mạch. Mẹ không đủ sức gánh lúa mạch ra sân kho để tuốt hạt, mẹ cũng không có tiền thuê người giúp, mẹ bèn gặt dần, lúa mạch chín chỗ nào gặt chỗ đó, sau đó dùng xe cải tiến chở về nhà, tối đến mẹ trải một tấm vải nhựa ra sân, dùng hai tay nắm từng nắm lúa mạch đập lên một hòn đá to…Lúa mạch trồng trên ba mẫu đất của nhà, một mình mẹ làm, mệt đến mức không đứng dậy nổi nữa thì mẹ ngồi xổm xuống cắt, đầu gối quỳ còn chảy máu, đi đường cứ cà nhắc…Không đợi hàng xóm kể hết, tôi chạy như bay về nhà, khóc to gọi mẹ: “Mẹ, mẹ, con không thể đi học nữa đâu…”.

Kết quả, mẹ vẫn tống tôi lên trường. Tiền sinh hoạt phí mỗi tháng của tôi chỉ 60 đến 80 tệ, thật thảm hại nếu so với những người bạn học khác mỗi tháng có 200-240 tệ. Nhưng chỉ mình tôi biết, món tiền nhỏ này mẹ tôi cũng phải tằn tiện lắm, từ ngày đầu tháng đã dành từng hào từng hào, bán từng quả trứng gà, rau xanh lấy từng đồng từng đồng, có lúc dành dụm không đủ đã phải giật tạm vài đôi chục. Mà cha tôi, em trai tôi, dường như chẳng bao giờ có thức ăn, nếu nhà ăn rau cũng chẳng dám xào mỡ, chỉ chan tí nước dưa muối ăn qua bữa. Mẹ không muốn tôi đói, mỗi tháng mẹ chăm chỉ đi bộ hơn mười cây số mua mì tôm với giá bán buôn.

Rồi mỗi cuối tháng, mẹ vất vả cõng một túi nặng lên Thiên Tân thăm tôi. Trong túi ấy ngoài những gói mì tôm ra, còn có nhiều xếp giấy loại mẹ phải đi bộ ra một xưởng in ngoài thị trấn cách nhà 6km để xin cho tôi (đó là giấy để tôi làm nháp toán), cả một chai tương cay rất to, cải bẹ muối thái sợi, và cả một cái tông đơ để cắt tóc. (Cắt tóc nam rẻ nhất Thiên Tân cũng phải 5 tệ, mẹ muốn tôi dành tiền cắt tóc để mua thêm lấy vài cái bánh bao mà ăn).
Tôi là học sinh cấp 3 duy nhất của Thiên Tân đến cả rau ở bếp ăn nhà trường cũng không mua nổi, chỉ có thể mua vài cái bánh bao, mang về ký túc ăn cùng mì sợi khô hoặc chấm với tương ớt, kẹp dưa muối để ăn qua bữa. Tôi cũng là học sinh duy nhất không có giấy kiểm tra, chỉ có thể tận dụng giấy một mặt của xưởng in để viết bài. Tôi là đứa học sinh duy nhất chưa bao giờ dùng xà phòng, khi giặt quần áo tôi thường đi nhà bếp xin ít bột kiềm nấu ăn (alkali - chất kiềm, dùng để hấp bánh bao, làm bánh nướng, làm nước sôđa) là xong. Nhưng tôi chưa bao giờ tự ti, tôi cảm thấy mẹ tôi khổ cực cả đời, như người anh hùng chống lại đói khổ, làm con của người mẹ như thế tôi rất tự hào. Hồi mới lên Thiên Tân, tiết học tiếng Anh đầu tiên khiến tôi ù cạc. Khi mẹ lên, tôi kể cho mẹ nghe tôi sợ tiếng Anh thế nào, ai ngờ mẹ chỉ cười bảo: “Mẹ chỉ biết con là đứa trẻ con khổ cực nhất, mẹ không thích con kêu khó, vì chịu khổ được thì chả còn gì khó nữa".

Tôi hơi bị nói lắp, có người bảo, học tiếng Anh đầu tiên cần làm chủ được cái lưỡi của mình, bởi vậy tôi thường kiếm một hòn sỏi ngậm vào miệng mình, rồi gắng đọc tiếng Anh. Hòn sỏi cọ xát vào lưỡi tôi, có lúc máu chảy ra bên mép, nhưng tôi cố gắng để kiên trì. Nửa năm trôi qua, hòn sỏi nhỏ đã bị mài tròn đi, lưỡi tôi cũng đã nhẵn, tiếng Anh đã thành người giỏi thứ 3 của lớp. Tôi vô cùng cảm ơn mẹ, lời mẹ khích lệ tôi vượt qua khó khăn lớn trong học tập. Năm 1996, lần đầu tiên tôi được tham gia cuộc thi Olympic tri thức toàn quốc khu vực Thiên Tân, đoạt giải Nhất môn Vật lý và giải Nhì môn Toán học, tôi được đại diện Thiên Tân đi Hàng Châu tham gia Cuộc thi Olympic toàn Trung quốc môn Vật lý. “Đoạt lấy chiếc Cup giải Nhất toàn Trung quốc tặng mẹ, rồi lên đường dự Olympic Vật lý Thế giới!” Tôi không ngăn được nỗi khao khát trong lòng, tôi viết thư báo cho mẹ tin vui và mơ ước của tôi. Kết quả, tôi chỉ được giải Nhì, tôi nằm vật ra giường, không ăn không uống. Dù tôi là người đạt thành tích cao nhất trong đoàn Thiên Tân đi thi, nhưng nếu tính cả những khốn khổ của mẹ tôi vào, thì thành tích này không xứng đáng! Tôi về trường, các thầy ngồi phân tích nguyên nhân thất bại cho tôi thấy: Tôi những muốn phát triển toàn diện cả Toán Lý Hoá, những mục tiêu của tôi quá nhiều nên sức lực tinh thần tôi phải phân tán rộng.

Nếu giờ tôi chỉ chọn một mục tiêu trước mắt là kỳ thi Toán, nhất định tôi thắng. Tháng 1 năm 1997, tôi cuối cùng đã giành chiến thắng tại kỳ thi Olympic Toán toàn Trung Quốc với điểm số tuyệt đối, lọt vào đội tuyển Quốc gia, cả mười kỳ thi kiểm tra ở đội tuyển tôi đều là người đứng đầu. Với thành tích đó, tôi được sang Argentina tham gia kỳ thi Olympic Toán quốc tế. Nộp xong phí báo danh, tôi gói những sách vở cần chuẩn bị và tương đậu cay của mẹ lại, chuẩn bị lên đường. Giáo viên chủ nhiệm và thầy giáo dạy Toán thấy tôi vẫn mặc bộ quần áo thải của người khác cho, những thứ áo quần màu sắc chả đâu vào đâu, kích cỡ khác nhau, bèn mở tủ áo của tôi ra, chỉ vào những áo trấn thủ vá, những áo bông tay đã phải nối hai lần, vạt đã phải chắp ba phân, hỏi tôi:
“Kim Bằng, đây là tất cả quần áo của em ư?”

Tôi chả biết nói sao, vội đáp: “Thầy ơi, em không sợ người khác chê cười! Mẹ em thường bảo, Phúc Hữu Thi Thư Khí Tự Hoa - trong lòng có sách vở tất mặt mũi sáng sủa, em mặc những thứ đồ này đi Mỹ gặp tổng thống Clintơn em cũng chẳng thấy ngượng".

Ngày 27/7, Olympic Toán học Thế giới lần thứ 38 chính thức khai mạc. Chúng tôi thi liên tục suốt năm tiếng rưỡi, từ 8 giờ 30 phút sáng tới 2h chiều. Ngày hôm sau công bố kết quả, đầu tiên công bố Huy chương Đồng, tôi không muốn nghe thấy tên mình; Sau đó công bố Huy chương Bạc, cuối cùng, công bố Huy chương Vàng, người đầu tiên, người thứ hai, người thứ ba là tôi. Tôi khóc lên vì sung sướng, trong lòng tự nói: “Mẹ ơi, con mẹ thành công rồi!”

Tin tôi và một người bạn nữa đoạt Huy chương Vàng kỳ thi Olympic Toán học ngay chiều hôm đó đã được Đài phát thanh Nhân dân Trung ương TQ và Đài truyền hình Trung ương TQ đưa. Ngày 1/8, chúng tôi vinh quang trở về, lễ đón long trọng được Hiệp hội khoa học Trung Quốc và Hội Toán học Trung Quốc tổ chức. Khi đó, tôi muốn về nhà, tôi muốn sớm gặp mẹ, tôi muốn chính tay tôi đeo tấm huy chương vàng chói lọi lên cổ mẹ… Hơn mười giờ đêm tối hôm đó, tôi cuối cùng đã đội trời đêm về đến nhà. Người mở cửa là ba tôi, nhưng người một tay ôm chặt lấy tôi vào ngực trước lại chính là mẹ tôi.

Dưới trời sao vằng vặc, mẹ tôi ôm tôi rất chặt…

Tôi lấy tấm huy chương vàng đeo lên cổ mẹ, khóc một cách nhẹ nhõm và sung sướng. Ngày 12/8, trường Trung học số Một của Thiên Tân chật ních người, mẹ được ngồi lên bàn Chủ tịch danh dự cùng với các quan chức Cục giáo dục Thiên Tân và các giáo sư toán học hàng đầu. Hôm đó, tôi đã phát biểu thế này:
“Tôi muốn dùng cả sự sống của tôi để cảm tạ một người, là người mẹ đã sinh và nuôi nấng tôi. Mẹ tôi là một người phụ nữ nông dân bình thường, nhưng những đạo lý mẹ dạy tôi nên người đã khích lệ tôi cả đời. Năm tôi học lớp 10, tôi muốn mua cuốn sách “Đại từ điển Anh-Trung” để học tiếng Anh, mẹ tôi không có tiền, nhưng mẹ vẫn nghĩ cách giúp tôi. Sau bữa cơm sáng, mẹ tôi mượn một chiếc xe cải tiến, chất một xe rau cải trắng, hai mẹ con tôi đẩy ra chợ huyện cách hơn bốn mươi km bán rau. Đến được chợ đã gần trưa, buổi sáng đó tôi và mẹ chỉ ăn hai bát cháo ngô nấu với khoai lang đỏ, lúc đó bụng đói cồn cào, chỉ mong có ai tới mua cho cả xe rau ngay. Nhưng mẹ vẫn nhẫn nại mặc cả từng bó, cuối cùng bán với giá 1 hào một cân. Hai trăm cân rau đáng lẽ 21 tệ, nhưng người mua chỉ trả 20 tệ. Có tiền rồi tôi muốn ăn cơm, nhưng mẹ bảo nên đi mua sách trước, đó là việc chính của ngày hôm nay. Chúng tôi đến hiệu sách hỏi, giá sách là 8 tệ 2 hào 5 xu, mua sách rồi còn lại 1 tệ 7 hào 5 xu. Nhưng mẹ chỉ cho tôi 7 hào rưỡi đi mua hai cái bánh bột nướng, một tệ kia còn phải cất đi để dành cho tôi làm học phí. Tuy ăn hết hai cái bánh nướng, nhưng đi bộ tiếp 40km về nhà, tôi vẫn đói tới mức hoa mắt chóng mặt, lúc này tôi mới nhớ ra tôi đã quên không phần cho mẹ ăn một miếng bánh nướng nào, mẹ tôi chịu đói cả ngày, vì tôi mà kéo xe suốt 80km đường xa. Tôi hối hận tới mức chỉ muốn tát cho mình một cái, nhưng mẹ tôi chỉ bảo: “Mẹ ít văn hoá, nhưng mẹ nhớ khi nhỏ được thầy giáo dạy là, Golgi có nói một câu: Nghèo đói là trường đại học tốt nhất. Nếu con có thể tốt nghiệp trường đại học này, thì những trường đại học như Thiên Tân, Bắc Kinh con chắc chắn đều đỗ".

Khi mẹ nói thế mẹ không nhìn tôi, mẹ nhìn ra con đường đất xa xôi, cứ như thể con đường đất đó có thể thông tới tận Thiên Tân, đi thẳng tới Bắc Kinh. Tôi nghe mẹ bảo thế, tôi không thấy đói nữa, chân tôi không mỏi nữa…Nếu nghèo đói là trường đại học tốt nhất, thì tôi muốn nói rằng, người mẹ nông dân của tôi chính là người thầy giáo giỏi nhất của đời tôi".

Dưới khán đài, không biết có bao nhiêu đôi mắt đã ướt đẫm, tôi quay về phía người mẹ tóc hoa râm của tôi, cúi người xuống kính cẩn…